CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 368

"Anh đi hôm nay?" Daphne ngạc nhiên hỏi.

"Anh không biết anh có thể giữ sự kiểm soát thôi thúc bạo lực này bao

lâu." Anh dài giọng.

"Vậy bằng tất cả các cách, anh đi hôm nay đi." Daphne nói.

Và anh ấy làm theo.

---o0o---

"Cho tôi một lý do xác đáng tại sao tôi không nên kéo xuyên hai lá phổi

ra từ mồm cậu."

Simon ngước lên từ bàn, nhìn thấy một Anthony Bridgerton với bụi bám

đầy từ cuộc hành trình, ngùn ngụt lửa giận trên ngưỡng cửa phòng làm việc
của anh. "Thật tốt được gặp cậu, Anthony." Anh lầm bầm.

Anthony, bước vào phòng với tất cả nét hoa mỹ của một cơn bão giông

tố sấm chớp đì đoàng, đặt hai tay lên bàn của Simon, và rướn người về
trước với vẻ đe dọa. "Cậu có phiền nói cho tôi tại sao em gái tôi ở London,
khóc thầm vào mỗi đêm trong giấc ngủ, trong khi cậu đang ở–" Anh ấy
nhìn xung quanh căn phòng và quắc mắt. "Chúng ta đang ở cái nào phải ôn
nào?"

"Wiltshire." Simon cung cấp.

"Trong khi cậu đang ở Wiltshire, lăng xăng quẩn quanh trong một dinh

thự tầm thường?"

"Daphne ở London?"

"Cậu có nghĩ," Anthony gầm vang, "là chồng con bé cậu phải biết điều

đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.