CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 72

"Tôi sẽ lôi hắn ta ra khỏi đây." Anh đột nhiên nói. "Còn cô trở lại phòng

khiêu vũ."

Daphne cau mày, nhìn qua vai về phía phòng Đại sảnh, nơi dẫn ngược

về phía buổi tiệc. "Anh chắn chứ? Tôi nghĩ anh muốn tôi tới thư viện."

"Đó là khi chúng ta có ý định để hắn ta lại đây trong khi tôi đi gọi xe

ngựa. Nhưng không thể làm điều đó khi hắn đã thức."

Cô gật đầu đồng ý, và hỏi. "Anh chắc anh làm được chứ? Nigel là một

gã trai to xác đấy."

"Tôi to hơn hắn."

Cô nghiêng đầu. Công tước, dù không quá lực lưỡng, nhưng có dáng

người khỏe mạnh, với vai rộng và các cơ đùi săn chắc. (Daphne biết cô
không được ủng hộ để chú ý vào những điều như thế, nhưng đâu phải lỗi
của cô nếu phong cách ăn mặc hiện nay lộ rõ vì những thứ bó sát sàn sạt?)
Hơn nữa, anh có vẻ chắn chắn về bản thân, thứ gì đó gần giống bản năng
săn mồi, thứ gì đó gợi ý chặt chẽ về việc điều khiển sức mạnh và quyền lực.

Daphne quyết định cô không nghi ngờ gì là anh có thể di chuyển Nigel.

"Rất tốt." Cô nói, gật đầu với anh. "Và cám ơn. Anh thật tử tế khi giúp

thôi theo cách ấy."

"Tôi hiếm khi tử tế." Anh làu bàu.

"Thật sao?" Cô lẩm bẩm, cho phép mình khe khẽ mỉm cười. "Thật là lạ.

Tôi không thể nghĩ ra có thể gọi nó bằng bất cứ cái gì khác. Nhưng một lần
nữa, tôi học được rằng đàn ông các anh–"

"Cô trông có vẻ thành thạo về đàn ông bọn tôi đấy." Anh nói, có phần

gay gắt, rồi cằn nhằn khi lôi mạnh chân Nigel.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.