CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 71

"Ồ, Daphne. Anh muốn em rất nhiều, Daffery." Nigel xoay sở để đứng

trên đầu gối, len lỏi xung quanh cho đến khi lê bước tới trước Daphne,
trông hơi giống kẻ say rượu bí tỉ đi nhà thờ xuất hiện để cầu nguyện. "Làm
ơn cưới anh, Duffne. Em phải cưới anh."

"Nhanh lên, thằng kia." Simon làu bàu, chộp lấy cổ áo gã ta. "Việc này

sẽ rắc rối đây." Anh quay qua Daphne. "Tôi sẽ lôi hắn ra ngoài bây giờ.
Chúng ta không thể để hắn tại đây trong Đại sảnh được nữa. Hắn có khả
năng bắt đầu rền rỉ như một con bò cái bệnh hoạn–"

"Tôi phần nào nghĩ là anh ấy đã bắt đầu." Daphne lên tiếng. Simon cảm

thấy khóe môi mình nhếch lên thành một nụ cười miễn cưỡng. Daphne
Bridgerton có thể là một quý cô đủ tuổi kết hôn, và vì vậy tai họa chờ đợi
xảy ra với bất cứ chàng trai nào ở vị trí này, nhưng cô chắc chắn là một
người dễ thương vui tính.

Cô là, đột nhiên trong anh xảy ra một khoảnh khắc khá kỳ lạ rõ ràng,

người anh chắc chắn gọi là bạn nếu cô là một gã đàn ông.

Nhưng điều đó quá hiển nhiên – cả mắt và cơ thể anh đều biết thế – rằng

cô không phải là một người đàn ông, Simon quyết định việc thú vị nhất của
cả hai người bây giờ là trùm kín 'bức-màn-bí-mật' này càng sớm càng tốt.
Bên cạnh thực tế rằng, danh tiếng Daphne sẽ phải chịu đựng bản án tử hình
nếu họ bị khám phá ra, Simon không khả quan về việc anh có thể tin tưởng
giữ tay mình khỏi cô lâu hơn được nữa.

Đây thật sự là một cảm giác đáng lo. Đặc biệt là đối với một thằng đàn

ông đánh giá cao khả năng tự chủ của mình như anh. Tự chủ trong mọi thứ.
Không có nó, anh không bao giờ đối mặt được với cha hay đứng đầu ở
trường Đại học. Không có nó, anh–

Không có nó, anh chua chát nghĩ, sẽ tiếp tục nói như một thằng ngốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.