CÔNG TY - Trang 173

chỉ cần sơ sảy, mồi lửa nhỏ cũng sẽ bắt vào nỗi oán hờn riêng tư đang dâng
ngập trong lòng tôi lúc này, cháy bùng lên, thiêu rụi hình tượng trưởng
phòng Sales trẻ nhất Red Sun -một cô gái trẻ điềm đạm, giỏi dang trong
mọi việc - hình ảnh tuyệt vời mà tôi kỳ công gây dựng lâu nay. Thả vào cốc
một viên sủi bọt, tôi uống cạn. Cần phải tập trung giải quyết cho xong công
việc trước mắt, rồi tôi sẽ suy tính rốt ráo về CD Nguyên và Lim. Rõ ràng,
họ càng lúc càng thêm ám ảnh tôi.

Chuông điện thoại vang lên đột ngột. Tên của Peter Yeo hiện trên màn

hình. Tôi tảng lờ, không trả lời máy. Điệu nhạc chuông dai dẳng. Vài tiếng
ho nhẹ khó chịu. Tôi đưa tay bấm nút im lặng. Dạo gần đây, tôi lảng tránh
không gặp Peter. Với lý do mệt mỏi, tôi đề nghị ông ta cho tôi được yên
tĩnh. Có một lần, khi trở về nhà sau một ngày làm việc và học thêm mệt
nhoài, trên bàn salon xuất hiện một túi trái cây và hộp sữa đắt tiền, loại
dành cho phụ nữ mang thai. Peter đã ghé qua, dùng chìa khoá riêng để vào
nhà khi tôi vắng mặt. Chỉ là chi tiết vụn vặt, nhưng kỳ quặc thay, nó làm tôi
như bị một vật thể vô hình tống mạnh vào người. Tôi loạng choạng khuỵu
xuống ghế, ôm bụng. Một cái bụng trống rỗng, vô tích sự. Vậy mà Peter
Yeo vẫn nuôi hy vọng tôi sắp sinh con cho ông ta. Cay đắng và thảm hại
làm sao! Dần dần, cũng như những kinh nghiệm khốn khổ trước đây, cảm
xúc trong tôi cũng chai sạn. Tôi bỏ mặc hộp sữa trong góc nhà. Tuần sau,
một hộp sữa khác xuất hiện. Rồi một hộp nữa. Những hộp sữa còn nguyên
xếp chồng lên nhau, đập vào mắt khi bước chân vào gian bếp. Một mặt, tôi
lo sợ khủng khiếp viễn ảnh Peter biết được sự thật. Tất cả những gì đang có
sẽ tức khắc bay vụt khỏi tay. Nhưng mặt khác, trong lòng tôi có điều gì đó
giống như sự thách thức. Tôi khao khát ném thẳng sự thật tàn nhẫn vào vẻ
mặt ngạo mạn của Peter. Ông ta sẽ bị một vố đau. Nhưng thôi, lúc này tôi
chưa muốn nghĩ đến tình huống quá ư cay nghiệt. Còn che mắt được Peter
lúc nào, còn có lợi cho tôi thêm chừng nấy. Tốt nhất là tôi cứ việc lặng
im…

Tôi chìm đắm vào công việc. Trời đã về chiều. Xung quanh, mọi thứ

như lùi xa. Tiếng nói chuyện của các nhân viên rầm rì sau các ô vuông
cabin. Những bóng người bước nối nhau ra về, bước ra khỏi phòng Sales

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.