CÔNG TY - Trang 184

- Cô xài cái bên cạnh kia kìa. Thang máy ở đây hư rồi! - Anh bảo vệ

nhoài người bấm nút thang máy góc khuất. Cánh cửa trượt mở tức khắc.

Tôi bước vào trong, đưa tay búng mạnh nút đóng, vẫy nhẹ gã bảo vệ tốt

bụng. Anh ta đột nhiên trợn mắt lên, miệng há hốc, như muốn nói với tôi
điều gì đó rất khẩn thiết. Nhưng không kịp nữa. Cánh cửa đã khép lại. Mặc
dù hàng ngày vẫn phải lên xuống Red Sun, nhưng tiếng rít vù vù của thang
máy chung cư cao cấp vẫn khiến tôi rợn tóc gáy. Thoáng qua cảm giác
trong một bộ phim kinh dị. Tôi nhìn vào ba bức vách lót gương sáng
choang. Gương mặt tôi nhìn phát khiếp, mớ tóc ngắn bù rối, đôi mắt trợn
ngược, cặp môi nhợt nhạt bặm mạnh vào nhau như đứa trẻ nhát gan. Ui ui,
tôi còn mang cả đôi dép ở nhà chạy tứ tung ra đường nữa chứ. Thảo nào gã
bảo vệ đã nhìn tôi như một quái vật.

Tầng trên cùng. Bước ra khỏi buồng thang máy, tôi ngửa cổ nhìn ngang

dọc, xác định hướng căn hộ của Hoàng Anh. Số lẻ, có lẽ tận cuối hàng lang.
Một căn hộ penthouse nhìn xuống dòng sông và quang cảnh thành phố.
Ngay cả trong mơ, tôi cũng không dám mơ mình được ở trong một căn hộ
trên cao lý tưởng như thế này. Không gian im phăng phắc. Lối đi lót thảm
dày nuốt trọn tiếng dép lẽ ra vang lên loẹt quẹt của tôi. Những cánh cửa gỗ
dày im lìm, nối tiếp. Đường viền các bức tường bịt đồng sáng choang. Chà,
quả thật tôi cũng không thể hình dung Hoàng Anh sống ở một nơi sang
trọng đến thế này. Nếu phải trả tiền thuê nhà, mỗi tháng cũng ngốn cả một
cục tiền to. Nhưng mà Hoàng Anh đã kể Peter quan tâm đến chị ấy như thế
nào, ra sức bao bọc hỗ trợ chị ấy trong công việc ra sao. Ban nãy, lắng nghe
câu chuyện, tôi choáng váng. Lâu nay tôi cũng loáng thoáng hiểu trong môi
trường các công ty, không thể tránh khỏi những mối quan hệ bí mật. Nhưng
khi nó ở gần sát ngay bên mình, diễn ra âm thầm, mà mình chẳng biết gì hết
thì cũng thật đáng sợ. Tôi lờ mờ đoán có thể căn hộ này cũng là Peter thuê
cho Hoàng Anh, nhằm lôi kéo chị ấy. Cũng đâu có gì khó hiểu, chị ấy đẹp
như thế, hiền lành và tốt bụng như thế kia mà…

Tôi dừng lại trước cánh cửa đóng số 12017. Cái lỗ quan sát trên cửa tối

đen, như con mắt độc nhất mở to, trừng trừng, nhưng không nhìn thấy gì
hết. Chìa khóa tra vào ổ, xoay một vòng. Tiếng lách tách vang rõ trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.