CÔNG TY - Trang 231

36
Hoàng Anh

- chốn ẩn náu



Trung tâm thương mại rộng lớn. Ánh đèn trắng lạnh khiến mọi đồ vật

được luồng sáng ấy chiếu vào đều toả sạng Mùi thơm của thế giới hàng hoá
sang trọng tràn ngập khắp nơi. Tiếng nhạc du dương nhẹ nhàng át hẳn tiếng
mưa rào ồn ã ngoài kia. Một vài nhân viên bán hàng ở các quầy mỹ phẩm
và thời trang cao cấp mỉm cười, cúi đầu chào khi tôi đi ngang qua. Tôi gật
nhẹ hờ hững, thoáng chút kiêu hãnh. Càng ngày, tôi càng hiểu sâu giá trị
của tiền bạc. Không chỉ đơn thuần là cảm giác tự do và tự tin, tiền bạc thoải
mái cho phép tôi tận hưởng đủ loại dịch vụ cao cấp, những chăm sóc tận
tình, và cả sự tôn trọng.

Nhớ hồi tôi mới chân ướt chân ráo vào Red Sun, Ms. Bảo thường cạnh

khoé kiểu “Nhìn lại mình đi em, gót chân còn đóng phèn kìa!” hay “Mái tóc
đầy mùi dầu dừa
”. Thế rồi bằng những khoản thu nhập từ lương và thưởng
hậu hĩ dành cho một manager đã giúp tôi tẩy rửa mau chóng các dấu tích
nhà quê mơ hồ nhưng luôn bị nhiều con mắt kiểu Ms. Bảo nhòm ngó, soi
mói. Ban đầu chỉ là quần áo đẹp, đến mỹ phẩm cao cấp, rồi tôi cũng đã
quen với việc đều đặn mỗi tháng đi tới spa để chăm sóc da và tóc. Tôi biết
mình đẹp lên khi loáng thoáng nghe thấy nhận xét ác ý của các nữ nhân
viên trong Red Sun. Tôi ý thức rõ hơn sức hấp dẫn của chính mình khi nhìn
vào vẻ mặt ngưỡng mộ nơi các khách hàng đàn ông mà tôi tiếp xúc. Những
khoản chi không nhỏ, nhưng đáng giá. Dần dần, tôi cũng bỏ qua được thói
quen so sánh ăn sâu vào đầu từ thời còn khốn khó. Nếu cứ tính toán một
thỏi son nhỏ xíu trị giá vài trăm ký thóc ngoài quê, hẳn chẳng bao giờ dám
mua sắm gì. Càng sống nhiều, tôi càng hiểu phải yêu bản thân hơn hết. Hồi
đầu, khi nhận biết phía sau những cái gập người cúi chào và nụ cười thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.