CÔNG TY - Trang 282

không bao giờ đứt. Ai biết vẻ ngoài tôi mạnh mẽ và kiêu hãnh chẳng qua
chỉ để che giấu bên trong yếu ớt và cô độc? Ai biết tôi thèm khát được
thương yêu, được chấp nhận và thấu hiểu? Bất cứ thứ gì Hoàng Anh muốn,
tôi đều chia sẻ tức khắc, không đắn đo. Tiền bạc, xe cộ, quần áo… Suy cho
cùng, chúng chẳng là gì so với sự tin cậy Hoàng Anh gửi tôi. Cô ấy đã trao
tặng cho tôi cảm xúc đẹp nhất, là tình yêu. Kể từ ngày Hoàng Anh bước vào
không gian sống của tôi, mọi thứ ủ dột vô hồn lâu nay bỗng sáng bừng lên,
sinh động lạ thường. Đầy mê say và hạn phúc, tôi chẳng cần, chẳng muốn
gì hơn. Tôi chỉ biết tôi thiết tha ghì giữ từng giây từng phút được ở bên cô
ấy.

Tôi dụi đầu mẩu thuốc vào gạt tàn. Vết băng khuỷu tay hơi xộc xệch.

Hôm qua, sau khi họp lần cuối với gia đình về đám cưới, tôi về thẳng nhà.
Hoàng Anh đã dọn về căn hộ ở riêng. Tôi lại cô độc. Một cách hờ hững, tôi
lấy con dao nhọn trang trí rạch một đường dài trên bắp tay. Máu tuôn thành
dòng, chầm chậm. Tôi mở nước đầy bồn tắm, ngâm người. Chẳng đau đớn
chút nào. Cho đến khi tôi bắt đầu chóng mặt, gần như sắp ngủ thiếp đi, ý
nghĩ về Hoàng Anh cựa quậy trong óc. Tôi loạng choạng ngồi dậy, tự băng
bó. Bao nhiêu cú điện thoại gọi cho cô ấy, đều không đáp máy. Tôi bò vào
giường, lặng lẽ khóc. Tuy vậy ở nhà thờ sáng nay, điện thoại Hoàng Anh
đến thật đúng lúc. Tôi quyết định sẽ nói hết, sẽ từ chối thẳng thừng. Vì
Hoàng Anh muốn tôi làm thế. Nhưng Nguyên đã cất tiếng trước tôi. Bữa
tiệc cưới tối dẹp bỏ. Nguyên biến mất trong sự ngỡ ngàng, hoảng hốt và cả
tức giận của những người lớn tuổi. Nhiều ánh mắt không biết rõ chuyện
ném về tôi ánh nhìn thương xót. Nhưng tôi chẳng quan tâm nữa. Thở phào
nhẹ nhõm, tôi nghênh mặt bước thẳng ra xe. Rốt cuộc thì tôi đã thoát khỏi
cuộc hôn nhân lố bịch kia. Bằng cách nào không hề quan trọng.

Ô ngăn kéo dưới cùng gần như bỏ trống. Chỉ có cái áo ngủ và một

quyển sổ ghi chép kiểu của trẻ con, có chìa khoá nhỏ xíu mà Hoàng Anh để
quên, không mang đi khi chuyển về nhà mới. Tôi cầm chiếc áo áp lên mặt.
Mùi hơi người còn phảng phất trước khi bị mùi gỗ lấn át. Ruột gan tôi cồn
cào. Sự nhớ nhung. Cảm giác vui mừng. Nỗi thèm khát. Tất cả pha trộn lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.