CỌP TRẮNG - Trang 162

ĐÊM THỨ NĂM

Ngài Gia Bảo.

Thưa ngài.

Khi ngài đến đây, ngài sẽ nghe kể người Ấn chúng tôi đã phát minh ra mọi
thứ, từ Internet đến món trứng luộc cho tới tàu không gian trước khi người
Anh đánh cắp tất cả từ chúng tôi.

Nhảm nhí. Thứ vĩ đại nhất đến từ đất nước này trong mười nghìn năm lịch
sử chính là chiếc Chuồng Gà.

Hãy đến Old Delhi, phía sau Jama Masjid, và xem người ta nhốt gà như thế
nào tại cái chợ ở đấy. Hàng trăm con gà mái tím tái và gà trống sặc sỡ, bị
nhồi nhét vào những chiếc chuồng bọc lưới, chật cứng như ổ giun trong
bụng, mổ nhau và ị lên nhau, chòi đạp để có chỗ thở; cả chiếc chuồng bốc
lên mùi hôi kinh tởm - mùi của những súc thịt lông lá khiếp đảm. Chiếc bàn
gỗ phía trên cái chuồng là một gã trai mổ gà cười nhăn nhở, giơ ra thịt thà
nội tạng của một con gà mới bị chặt miếng, hẵng còn nhoe nhớp một lớp
máu đen. Lũ gà trong chuồng ngửi thấy mùi máu ở trên. Chúng thấy ruột
gan của anh em mình la liệt xung quanh. Chúng biết tiếp theo sẽ đến lượt
chúng. Nhưng chúng không nổi loạn. Chúng không tìm cách thoát khỏi
chuồng.

Điều tương tự cũng được áp dụng với con người ở đất nước này.

Hãy quan sát những con đường vào buổi tối ở Delhi; sớm muộn ngài sẽ
thấy một phu xe đang đạp xe lôi trên đường, với một chiếc giường vĩ đại,
hoặc một chiếc bàn buộc vào cỗ xe gắn với chiếc xe đạp của y. Hằng ngày
con người này, gã giao hàng, chở đồ đạc đến nhà người khác. Một chiếc
giường giá năm nghìn rupee, có khi sáu nghìn. Thêm mấy chiếc ghế, và một
chiếc bàn cà phê, giá mười hoặc mười lăm nghìn. Người đạp xe lôi, đem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.