CỌP TRẮNG - Trang 186

“Về chuyện cho chủ mày cái ông ta thích ấy? Bồ đà, hay gái gú, hay bóng
golf? Bóng golf thật từ Tổng lãnh sự quán Mỹ?”

“Ông ấy không phải loại người đó.”

Đôi môi hồng xoắn thành một nụ cười. “Muốn biết bí mật không? Chủ tao
thích đám diễn viên điện ảnh lắm. Lão đưa bọn nó đến một khách sạn ở
Jangpura, có một biển chữ T to vật sáng rực phía trên, rồi tọng chúng ở
đấy.”

Hắn đọc tên ba diễn viên nữ nổi tiếng nhất Mumbai mà ông chủ của hắn đã
“tọng”.

“Vậy mà trông lão vẫn ra dáng đàng hoàng tử tế. Chỉ có tao biết - và tao nói
với mày, chủ nào cũng thế cả. Sẽ có ngày mày tin tao. Bây giờ thì đến đây
đọc truyện với tao đi.”

Chúng tôi cứ đọc như thế, tuyệt đối im lặng. Sau câu chuyện sát nhân thứ
ba, tôi đi sang một bên, đến một bụi cây, để tiểu tiện giải lao. Hắn đi cùng
với tôi.

Tia của chúng tôi bắn vào vỏ cây chỉ cách nhau vài centimet.

“Tao có câu này cần hỏi mày.”

“Lại là về gái thị thành hả?”

“Không. Về những gì xảy ra với các tài xế già.”

“Hử?”

“Ý tao là chuyện gì sẽ xảy ra với tao trong vài năm nữa? Tao có làm đủ tiền
để mua một căn nhà rồi lập một doanh nghiệp của riêng mình không?”

“Ái chà,” hắn đáp, “tài xế thường làm tốt cho đến khi năm mươi năm lăm
tuổi. Sau đó mắt mũi sẽ kèm nhèm và họ sẽ đá mày ra, đúng chưa? Còn ba
mươi năm nữa cơ, Chuột Đồng ạ. Nếu mày dành dụm từ hôm nay, mày sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.