CỌP TRẮNG - Trang 204

“Balram, về nhà đi, ta bảo đấy!”

“Vâng, thưa ông.”

Khi chúng tôi về lại Gurgaon, ông ấy lảo đảo rời xe đi đến thang máy. Tôi
không ra khỏi xe. Tôi để năm phút trôi qua, rồi lái xe trở lại Jangpura, thẳng
đến khách sạn có chữ T bên trên.

Tôi đỗ xe ở một góc và nhìn cửa khách sạn. Tôi muốn cô ả bước ra.

Một người phu xe đạp xe đến cạnh tôi. Ông ta nhỏ thó, râu ria bờm xờm,
gầy như que củi, uể oải lấy giẻ lau mặt và chân, rồi nằm xuống đất ngủ.
Trên yên của chiếc xe lôi là một miếng dán quảng cáo màu trắng:

Bạn có vấn đề về cân nặng?

Hãy gọi Jimmy Singh tại Phòng thể dục Metro: 9811799289

Biểu tượng của phòng tập - một người Mỹ cơ bắp trắng ngồn ngộn - mỉm
cười với tôi từ phía trên câu khẩu hiệu. Tiếng ngáy của người phu xe lấp
đầy không khí.

Người của khách sạn hẳn đã trông thấy tôi. Một lúc sau, cửa mở ra: một
viên cảnh sát bước ra, nhìn kĩ tôi, rồi sau đó rảo bước xuống bậc tam cấp.

Tôi vặn chìa khóa, lái xe về Gurgaon.

Bây giờ, tôi cũng hay chạy xe vòng quanh Bangalore vào buổi tối, nhưng ở
đây tôi không bao giờ có cảm giác giống như lúc ở Delhi - đó là cảm giác
nếu có thứ gì bùng cháy trong tôi lúc tôi lái xe, thành phố sẽ biết - nàng sẽ
cháy với cùng thứ ấy.

Tối hôm đó tôi thấy lòng cay đắng. Thành phố biết điều này - và dưới ánh
sáng màu cam mù mịt bao trùm khắp nơi của những ngọn đèn đường yếu
ớt, nàng cũng đắng cay.

Hãy nói với tôi về nội chiến, tôi bảo Delhi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.