CỌP TRẮNG - Trang 48

Đăng kèm với bảng thông báo là một tấm ảnh bị xưởng in cổ lỗ sĩ của một
sở cảnh sát nào đó làm cho lờ mờ, tối sẫm và nhòe nhoẹt, khó mà nhận ra
ngay cả khi nó nằm trên tường của nhà ga tàu hỏa, nhưng giờ đây, khi
chuyển lên màn hình máy tính, thâu lại thành ảnh điểm, nó cho một hình
ảnh trừu tượng về một gương mặt nam giới: một sinh vật nhỏ thó với cặp
mắt lồi to và bộ ria mép ngắn, dày. Đó có thể là một nửa số đàn ông ở Ấn
Độ.

Thưa Thủ tướng, tôi chia tay ngài tối nay với một lời bình về những thiếu
sót của cảnh sát Ấn Độ. Một chiếc ôtô nhét đầy người mặc đồ kaki - đó dù
sao cũng là một vụ tày đình - hẳn đã đến Laxmangarh khi điều tra về sự
biến mất của tôi. Họ có thể đã hỏi những người bán quán, hoạnh họe các
phu xe, và đánh thức ông thầy giáo. Nó có ăn cắp từ khi còn bé không? Nó
có ngủ với gái điếm không? Họ có thể đã đập phá một hai tiệm tạp hóa, và
ép một vài người “tự thú”.

Nhưng tôi cá với ngài họ để sót manh mối quan trọng nhất, nằm sờ sờ trước
mắt họ:

Tôi đang nói đến Pháo đài đen, hẳn rồi.

Tôi đã nhiều lần nằn nì bà nội Kusum dẫn mình lên đỉnh đồi, đi qua lối vào,
bước đến bên trong pháo đài. Nhưng bà nói tôi là đứa nhút nhát, tôi sẽ sợ
chết khiếp nếu lên đến đó: có một con thằn lằn khổng lồ, to nhất thế giới,
sống trong pháo đài.

Vì thế tôi chỉ có thể đứng nhìn. Những khe hở dài trên tường biến thành
những tia sáng màu hồng rực lúc bình minh và vàng rực lúc hoàng hôn; bầu
trời xanh chiếu sáng qua những kẽ hở trên đá, còn mặt trăng chiếu lên
những thành lũy lởm chởm, bầy khỉ chạy điên cuồng dọc các bức tường,
kêu chí chóe và đánh nhau, tựa hồ linh hồn những chiến binh tử trận được
đầu thai, đang tái diễn trận chiến cuối cùng của họ.

Tôi cũng muốn đi lên đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.