COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 140

“Á!!!”. Trần Mạnh Lợi tức điên người, hét lớn: “Người phụ trách của

anh đâu? Tôi muốn kiến nghị, tôi muốn kiến nghị!”

Vừa nghe thấy tiếng hét Hàn Tú vội vàng chạy tới phòng làm việc của

Trần Mạnh Lợi. Trong lòng cô không ngừng lo lắng. Quả nhiên không thể
để tên đàn ông đó ở lại đó một mình. Bây giờ thì phiền phức rồi!

Lúc chuẩn bị bước vào phòng làm việc, Hàn Tú chợt nghe thấy giọng

nói thản nhiên của Tiểu Thất: “Nếu muốn người khác tôn trọng mình thì
trước tiên, mình phải biết tự trọng đã”. Cô cảm thấy vô cùng kinh ngạc,
đang định mắng cho anh một trận thì bao nhiêu từ ngữ bỗng biến đi đâu hết.

“Nếu muốn người khác tôn trọng mình thì trước tiên, mình phải biết tự

trọng đã”. Câu nói này vô cùng thích hợp với loại thiên kim tiểu thư ngạo
mạn, khinh người như Trần Mạnh Lợi. Cô biết rằng mình không thể quy kết
mọi tội lỗi vào Tiểu Thất được. Tuy đầu óc Tiểu Thất có chút vấn đề, nhưng
sau một tuần tiếp xúc với anh, cô đã hiểu ra rằng khi nói hay làm bất cứ
chuyện gì, anh nhất định đều có lí do riêng của mình.

Cô hít một hơi thật sâu rồi bước vào phòng. Cô nhìn thấy Tiểu Thất

đang thu dây điện của máy làm vệ sinh lại, vẻ mặt bình tĩnh, không hề có
một biểu hiện nào tố cáo rằng anh vừa gây họa; còn Trần Mạnh Lợi thì đang
khoanh tay, nhìn chằm chằm vào Tiểu Thất, khuôn mặt vốn dĩ xinh đẹp giờ
bị biến dạng vì quá tức giận.

Hàn Tú gõ cửa, nở nụ cười lịch sự, nhẹ nhàng nói: “Xin chào, Trần tiểu

thư, tôi là Hàn Tú người phụ trách của công ty vệ sinh Đại Chúng. Xin hỏi,
cô không hài lòng về dịch vụ của chúng tôi sao?”

“Hàn Tú?”. Trần Mạnh Lợi hướng đôi mắt căm giận sang Hàn Tú. Cái

tên này sao nghe quen thuộc thế nhỉ? Gạt mối thắc mắc sang một bên,
Mạnh Lợi lên tiếng: “Cô là người phụ trách của công ty vệ sinh Đại Chúng
à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.