COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 145

“Không”. Tiểu Thất đáp, mấy giây sau, anh lại nói: “Cô không cần vì tôi

mà cãi nhau với cô ta đâu.”

Mặt Hàn Tú bỗng nhiên đỏ lên: “Ai nói lúc nãy, tôi cãi nhau vì anh chứ?

Tôi làm thế là vì lòng tự tôn của bản thân và của tất cả nhân viên trong công
ty Đại Chúng. Kẻ sĩ có thể chết chứ không thể chịu nhục! Anh có hiểu
không?”

Tiểu Lưu nói xen vào: “Hàn tổng, chị xem, cái cô Trần đó tức giận đến

mức độ ấy, liệu sau này, cô ta có cho chúng ta đến đây làm nữa không?”

“Tôi sẽ giải quyết sự việc này”. Thực ra, trong lòng Hàn Tú chẳng mấy

tự tin về khả năng tiếp tục hợp tác của hai bên, xét cho cùng, Trần Mạnh
Lợi vẫn là con gái của chủ tịch, còn cô chẳng qua chỉ là người dưng nước lã
mà thôi.

Đúng lúc đó, A May - trưởng phòng hành chính của công ty EC - chạy

đến trước mặt Hàn Tú rồi kéo cô sang một bên, nói nhỏ: “Ây da, giám đốc
Hàn, sao cô lại đắc tội với đại tiểu thư công ty chúng tôi chứ? Cô biết
không, lúc nãy, cô ấy gọi điện cho tôi, nói muốn hủy hợp đồng với bên cô,
giận dữ như thể muốn thiêu rụi toàn bộ nhân viên trong EC đấy.”

“A May à, tôi biết mình đã làm cô khó xử, nhưng vẫn xin cô kí giúp vào

đơn xác nhận đã phục vụ vệ sinh hôm nay cho chúng tôi, còn những chuyện
khác, tôi sẽ nói chuyện với chủ tịch Trần sau”. Hàn Tú rút đơn xác nhận ra.

A May vội bảo: “Giám đốc Hàn à, cô nghe tôi nói này, đại tiểu thư đã

hét như sư tử Hà Đông và trực tiếp chỉ thị cho tôi, thế thì làm sao tôi có gan
để kí đơn xác nhận cho cô chứ!. Tôi thật sự khâm phục cô đấy, đã cãi tay
đôi lại còn dám gạt đại tiểu thư nữa. Rõ ràng là chi phí quý nào trả quý ấy,
vậy mà cô dám nói rằng từ quý trước đã trả trước tiền của quý này. Cô rắp
tâm hại chúng tôi phải nằm nhà, gặm chân gặm tay mình mà chết dần chết
mòn hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.