COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 171

Không ngờ tên yêu nghiệt này dám chọc ghẹo cô ngay trước mặt bác sĩ!

Khoé miệng khẽ giật giật, Hàn Tú quay sang nhìn vị bác sĩ, may mà ông

ấy vẫn đang chuyên tâm làm sạch vết thương cho Tiểu Thất, cô lại liếc anh,
biểu hiện của anh rất bình thường, không có gì khác lạ, thậm chí lúc này,
anh còn chẳng thèm nhìn cô lấy một cái.

Đáng ghét!!!

Xử lí xong vết thương, bác sĩ liền kê một đơn thuốc để Hàn Tú đi đóng

tiền rồi dẫn Tiểu Thất đến phòng truyền dịch.

Tiểu Thất từ chối không một chút do dự, lập tức kéo Hàn Tú ra khỏi

phòng. Anh rất ghét việc bị các loại máy móc, dây rợ cắm vào người, càng
ghét cảm giác dòng dịch lạnh lẽo truyền vào, hoà cùng dòng máu ấm nóng
đang chảy trong cơ thể anh.

Tưởng anh lại giở thói trẻ con nhõng nhẽo, Hàn Tú liền nói: “Đã xử lí

xong vết thương rồi, nếu anh không truyền dịch thì chỗ đó sẽ bị mưng mủ,
nhiễm trùng đấy. Nghiêm trọng hơn, anh còn...”

Tiểu Thất cau mày, ngắt lời cô: “Tự tôi cũng có thể xử lí được, tôi đảm

bảo là sẽ không mưng mủ, càng không bị nhiễm trùng.”

“Không được!”. Hàn Tú kiên quyết phản đối. Cô trợn mắt, nhìn thẳng

vào anh và nói: “Nếu anh sợ bị truyền dịch, tiêm thuốc thì tại sao còn đỡ
thay cho tôi? Anh hoàn toàn có thể tránh được mà, chẳng phải như vậy thì
lúc này, người đi truyền dịch sẽ là tôi chứ không phải là anh sao?”

“Cứu cô với truyền dịch là hai chuyện hoàn toàn khác nhau”. Tiểu Thất

nhanh chóng đáp lời.

“Được thôi, tôi không ép anh nữa. Nếu không muốn truyền dịch thì anh

có thể đi khỏi bệnh viện. Còn tôi, tôi sẽ ở lại đây một mình để tự trách bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.