COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 232

ghét bỏ, chỉ xin em đừng né tránh tôi hoặc sắp xếp cho tôi làm những công
việc khó chịu để giày vò tôi. Tôi không thích điều đó. Em nói đúng, chẳng
sớm thì muộn, tôi cũng phải ra đi. Bởi vậy, trong thời gian tôi ở đây, hãy để
cho tôi có những kỉ niệm đẹp, được không?”

Anh quay người lại nhìn cô, dưới ánh trăng mờ ảo, Hàn Tú nhận thấy

trong đôi mắt anh chất chứa bao nhiêu tình cảm.

Cô vẫn không hiểu những gì anh nói, bèn hỏi lại: “Cái gì mà “công việc

khó chịu” chứ? Tôi không hề làm thế”. Cô chưa từng ghét bỏ anh, chỉ đang
trốn tránh anh, tránh nhìn thấy anh, tránh nghĩ đến một số chuyện không
nên nghĩ đến mà thôi.

“Đã muộn rồi, đi vào nhà thôi! Đầu của tôi đau quá!”. Tiểu Thất đặt

chùm chìa khóa vào lòng bàn tay Hàn Tú rồi quay người lại, đi vào nhà, bật
đèn lên.

Hàn Tú ngây người, đứng chôn chân ở cửa, nhìn theo dáng người cao

lớn của anh đang chậm rãi bước về phía thư phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.