COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 298

công ty, cộng thêm việc Tiểu Thất sẽ về nhà muộn nên cô quyết định bắt
taxi về trước.

Từ lúc bước xuống taxi, Hàn Tú có cảm giác như mình bị ai đó theo dõi.

Lần trước lúc cảm thấy có ai đó theo mình, khi về nhà, cô liền nhận được
xác của một con mèo. Bây giờ nghĩ lại cô cũng chưa hết khiếp đảm. Cô ôm
chiếc túi trước ngực liện tục nhìn ngó xung quanh nhưng không phát hện ra
bất cứ người nào khả nghi. Có điều cảm giác bị theo dõi vẫn không mất đi
hay thuyên giảm.

Màn đêm buông xuống, đế giày của cô nện trên mặt đường, phát ra

những tiếng lộp cộp rất to. Nhưng lắng tai nghe cô phát hiện ở phía sau
lưng, cách cô không xa lắm, còn có bước chân của một người khác nữa, cứ
đi rồi lại dừng lại. Trán lấm tấm mồ hôi, Hàn Tú vẫn ôm chặt chiếc túi
trước ngực, nghiến răng, quay ngoắt về phía sau và nhìn thấy cách đó
khoảng vài mét, có một cô gái trẻ, mặc chiếc váy màu hồng nhạc, đang nhìn
cô chăm chú.

Làn da của cô gái này trắng, trắng như thể bị bệnh vậy. Hàn Tú bất giác

nhớ lại lúc Tiểu Thất mới đến nhà cô, da anh cũng trắng xanh như thế này,
thậm chí khi ấy, anh còn nói rằng ngày nào cũng phải phơi nắng vào buổi
trưa để đen đi. Nhưng do phải thường xuyên làm việc ở bên ngoài nên anh
đã xạm đen ít nhiều, bây giờ anh đã sở hữu làm da màu nâu đồng vô cùng
khỏe khoắn và đầy sức quyến rũ.

Hàn Tú bị thu hút hơn cả khi nhìn vào đôi mắt của cô gái đối diện, tròn

to, long lanh, trong veo nhưng vô hồn.

Cô cất tiếng: “Xin hỏi Cô là ai? Tại sao lại đi theo tôi?”

Cô gái đó trợn tròn mắt lên, khuôn mặt lộ ra vẻ sợ hãi, hoảng loạn, quay

người định chạy đi, nhưng chiếc chân phải bị tàn tật đã khiến cô chạy chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.