COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 299

được vài bước, toàn thân đã bị co giật và ngã xuống vườn hoa ở bên cạnh.
Cô ấy thở hổn hển, khó khăn lắm mới gượng dậy được.

“Cô không sao chứ?” Hàn Tú vội bước lại lại gần đỡ cô gái dậy.

Ai ngờ cô gái càng tỏ ra sợ hãi, hoảng loạn, nhìn chầm vào Hàn Tú,

Không ngừng lui về phía sau, giọng nói giật, nghiến răng nhả ra từng chữ
một: “Chị… đừng… lại… gần … đây…”

Hàn Tú lúng túng dừng bước, không biết xử sự như thế nào.

“Cô có phải là người đặt xác con mèo chết trước cửa nhà tôi hay

không?”

Cô gái đó im lặng vẫn nhìn Hàn Tú chăm chăm.

Hàn Tú quyết định từ bỏ việc hỏi cung, dù gì, cô cũng không nên lo

chuyện bao đồng nhiều làm gì. Cô dang định quay người đi về thì nghe cô
gái đó gọi lớn: “Tiểu Thất”

Tiểu Thất? Cô ấy quen Tiểu Thất sao?

Hàn Tú quay đầu lại thì thấy Tiểu Thất đang đứng trước cách cô vài mét.

Cô chưa kịp mở miệng gọi anh thì đã thấy anh đi thẳng về phía cô gái đang
nằm sõng soài trên mặt đất.

“Tiểu Cửu tại sau em lại ở đây?” Lúc nãy anh nghe thấy tiếng Hàn Tú,

tưởng rằng bọn người của Cổ tiên sinh định gây khó dễ cho cô nên nhanh
chóng chạy tới đây, ai ngờ lại nhìn thấy 094 nên anh vô cùng kinh ngạc.

“Tiểu Thất, Tiểu Thất, em sợ lắm, em sợ lắm…” Tiểu Cửu khóc nức nở,

gượng đứng lên rồi lao vào lòng anh.

“Đừng sợ! Có chuyện gì thì về nhà đã, có gì từ từ nói sau!” Tiểu Thất

nhẹ nhàng nói rồi bế cô gái đó lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.