COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 390

Sắc mặt Hàn Tú bỗng trở nên trắng bệch: “Tại sao anh không trả lời câu

hỏi của tôi? Rốt cuộc anh là ai? Tôi chỉ cần anh cho tôi một đáp án thôi.”

“Tại sao nhất định phải có đáp án? Việc tôi có phải là Đường Trạch Tề

hay không rất quan trọng với cô à? Biết hay không thì có gì khác nhau đâu?
Cô đang sống thế nào thì cứ tiếp tục sống như vậy đi!”. Anh trả lời lãnh
đạm.

“Tất nhiên là khác chứ!”. Cô ngắt lời anh.

Tiểu Thất ngây người, bắt gặp đôi mắt oán hận, đầy nước mắt của Hàn

Tú, anh không dám nhìn thẳng vào đó nữa mà quay sang hướng khác,
nghiến răng nói: “Tôi không hề mất trí nhớ, cũng không bị tâm thần phân
liệt, tôi chính là Đường Trạch Tề, đó là sự thật.”

“Anh thực sự là Đường Trạch Tề sao? Có thật không? Vậy anh giải

thích thế nào về việc hai tháng này, anh vừa ở nhà tôi vừa ở Tây Ban Nha?
Rõ ràng anh luôn ở bên tôi, làm sao có thể chạy ra sân bay để bọn Hắc Bì
đón chứ? Hắc Bì và Phát Tài đều nói là không quen biết Tiểu Cửu nhưng lại
biết Amaya, cũng chẳng ai biết chuyện anh đã nhận cha nuôi gì đó ở Mỹ.
Anh lí giải những việc này ra sao?”. Cô đã cố gắng nói thật bình tĩnh nhưng
giọng điệu vẫn vô cùng gấp gáp, nước mắt cứ lăn dài trên má.

“Tây Ban Nha? Nếu tôi nói tôi ở Tây Ban Nha thì đúng là tôi đã ở Tây

Ban Nha sao? Chúng ta có ở cạnh nhau 24/24 đâu! Cô đừng quên tôi có xin
nghỉ một thời gian, tôi đi đâu, làm gì, cô sao biết được? Tôi có thể giới
thiệu Amaya với Hắc Bì và Phát Tài nhưng điều đó không có nghĩa là tôi
bắt buộc phải giới thiệu Tiểu Cửu cho bọn họ. Tận mắt nhìn thấy còn chưa
chắc đã là sự thật, huống chi là nghe qua tai?”. Hóa ra nói dối cũng là một
nỗi thống khổ khôn cùng!

“Nghĩa là anh ở trước mặt những người khác nhau thì đóng những vai

khác nhau sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.