COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 396

Tiểu Thất nhìn Đường Trạch Tề với ánh mắt coi thường, lãnh đạm nói:

“Ngày nào mày cũng hét rách cổ họng vậy mà không thấy mệt sao? Tao đã
nói với mày mấy trăm lần rồi, hôm nay, tao sẽ thả mày ra.”

Đường Trạch Tề cười nhạt nói: “Loại quái vật như mày tốt bụng vậy

sao?”

“Đừng có mở miệng ra là “quái vật đáng chết” với “quái vật khốn kiếp”!

Nếu mày còn nói thêm một lần nữa, tao sẽ làm thịt mày ngay lập tức đấy!”.
Ánh mắt Tiểu Thất sắc lạnh, anh căm ghét Đường Trạch Tề đến tận xương
tủy, anh cũng căm ghét mọi thứ trên người mình vì chúng giống hệt hắn ta.

Đường Trạch Tề quả nhiên là kẻ thức thời, nghe anh đe dọa vậy liền

ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Tiểu Thất kiểm tra một lần nữa chiếc hộp sắt đựng số sách và số liệu

trước mặt, thấy mọi thứ vẫn nguyên vẹn, đầy đủ, anh mới yên tâm đóng nắp
lại. Anh đang định mở còng cho Đường Trạch Tề thì điện thoại đổ chuông.

Là Cổ tiên sinh chứ không phải ai khác.

Tiếng điện thoại vang lên không ngừng như nhắc nhở anh rằng thời hạn

giao dịch đã tới.

Tiểu Thất nhấn nút nhận cuộc gọi rồi nói: “Alô!”

“Tiểu Thất, tôi sợ câu quên mất hôm này là ngày gì nên mới sáng sớm

đã phải gọi điện nhắc nhở cậu. Cả tháng nay, tôi luôn chờ tin tức từ cậu,
thấy cậu hết lên tạp chí lại lên truyền hình, bận đến mức không còn thời
gian nghỉ ngơi nên lo cậu sao nhãng chuyện chính. Nhắc cậu một câu. Hôm
nay là mùng 10, đến ngày giao dịch của chúng ta rồi đấy!”

Tiểu Thất cau mày, lạnh lùng nói: “Tôi tự biết, không cần ông phải

nhắc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.