COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 419

Hàn Tú đặc biệt ghét loại đàn ông vô công rồi nghề, cả ngày chẳng làm

gì ngoài việc đi cua gái, nhất là những kẻ tự cho rằng mình rất đẹp trai.

“Thật ngại quá, tay tôi hơi bẩn”. Cô giơ tay ra cho anh xem, lúc nãy, cô

đã lau tấm bia, tay dính ít đất cát là điều khó tránh khỏi. Nhưng kì thực, cô
từ chối là vì không muốn bắt tay với gã này, dù giọng nói của hắn rất giống
giọng Tiểu Thất.

“Không sao”. Chung Chính Huyên mỉm cười rồi rút tay lại. Chỉ về phía

tấm hình trên bia mộ, anh hỏi: “Đó là bạn trai cô à?”

“Ừm”. Hàn Tú lãnh đạm đáp. Không muốn nói chuyện tào lao với hắn

thêm một phút nào nữa, cô bèn cúi xuống, lẳng lặng thu dọn đồ đạc.

Anh lặng lẽ ngắm dáng vẻ bận rộn của cô với ánh mắt dịu dàng, ấm áp.

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên ở gần đó: “Chính Huyên, chúng ta

phải về rồi!”

“Con tới đây!”. Anh trả lời người đàn ông trung niên vừa gọi mình rồi

quay sang bảo cô: “Tôi có chút việc đi trước đây. Chúng ta còn gặp nhau
thường xuyên. Xin chào Hàn tiểu thư.”

“Được, chào anh”. Hàn Tú ngoài mặt tươi cười như hoa nhưng trong

lòng thì vô cùng khinh bỉ những người đàn ông kiểu này.

Y như những gì anh chàng hàng xóm đẹp trai đã nói, hai người họ

thường xuyên gặp nhau. Hàn Tú ngày nào cũng “tình cờ” gặp người đàn
ông này, lúc thì trong thang máy, lúc thì ở tầng dưới, khi thì là siêu thị gần
nhà, ngoài ra còn rất nhiều chỗ khác. Hắn ta làm âm hồn bất tán, quấy rối
cô mọi lúc mọi nơi đã đủ để cô khó chịu rồi, vậy mà hắn còn dám “tấn
công” cả những người xung quanh cô nữa.

Hàn Tú luôn tự hỏi: “Lẽ nào mình đã gặp phải yêu tà?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.