COXCHIA LÙN - Trang 157

cả, nhưng thực ra, thao tác của em rất nhanh. Mọi thứ em cần đều đã có sẵn
sàng ngau trong tầm tay. Cả chìa vặn, cả cữ đo, cả hộp mỡ bôi trơn.

Thoạt tiên, Cô-xchi-a bất giác cảm thấy vui mừng vì sự việc diễn ra tốt

đẹp đến thế, nhưng sau đó em lại buồn rầu. Em hiểu sáng kiến này sẽ đem
lại những gì cho hai bạn gái. Nếu cần, hai bạn ấy có thể đi đâu một chút
cũng được, mà hai cỗ máy Bu-sơ sẽ vẫn làm việc liên tục, đều đặn. Giá mà
em có thể thoả thuận với Xê-va cùng làm việc như Ca-chi-a và Lê-na thì
không cần phải chỉnh lại máy nữa. Nhưng trông thấy cái nhìn sầu não của
em, Xê-va huýt sáo ra vẻ giễu cợt, như muốn bảo: “Tưởng thế đã hay lắm
đấy! Chúng ta sẽ làm một việc còn tuyệt gấp nghìn lần!”

- Cô-xchi-a Lùn, học chúng tớ đi chứ! – Ca-chi-a huênh hoang nói. – À,

nhưng học bọn lười nhác dễ hơn nhiều!

Không biết ai điều khiển cái lưỡi Ca-chi-a mà cậu ấy ác miệng thế nhỉ!

Cậu ấy mở đầu ngày hôm nay bằng một lời khó nghe rồi cứ tiếp tục mỗi lúc
một tệ hơn. Trời, Cô-xchi-a chỉ muốn đạt ngay một định mức rưỡi rồi tiện
thể nói cho cô bạn hay trêu tức một câu rõ đau:”Ca-chi-a ơi, cậu hãy học
chúng tớ đi thôi! Kẻo nhìn các cậu bò như rùa thế kia, tớ thấy thương hại
lắm!”

Hôm ấy Ca-chi-a và Lê-na lần đầu tiên hoàn thành được định mức, hai

cô bé reo váng lên sung sướng. Còn Cô-xchi-a thì đạt tám mươi lăm phần
trăm định mức. Em đạt cao hơn hôm trước, nhưng dù sao cũng vẫn ít quá,
đến nỗi em không buồn nói tới nữa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.