COXCHIA LÙN - Trang 172

CUỘC TRANH LUẬN

T

rước khi xảy ra chuyện này, Cô-xchi-a và Xê-va chưa vào phòng làm

việc của ông giám đốc bao giờ, nhưng qua các bạn khác kể lại, các em
được biết rằng trên bàn của ông có đặt bốn máy điện thoại: một để nói
chuyện với các phân xưởng, một để nói chuyện với tỉnh uỷ, một để nói
chuyện với bổtưởng bộ quân khí, còn máy thứ tư, chiếc máy quan trọng
nhất mà ngoài ông giám đốc ra, không ai dám động tới, để nói chuyện
thẳng với điện Krem-li. Có thể đúng như vậy, cũng có thể hoàn toàn không
phải như vậy, nhưng Cô-xchi-a quên bẵng không đếm các máy điện thoại.

Ngồi trong ghế bành da bên bàn là ông giám đốc, còn ngồi ở cạnh bàn,

trong một chiếc ghế bành khác, duỗi dài bên chân bị thương là đồng chí bí
thư đảng uỷ Ta-ghin-xép. Đồng chí dùng tay trái còn lành lặn lấy giấy tờ
trên bàn để xem.

Ông giám đốc ra lệnh cho cô thư ký không để ai vào nữa rồi hỏi Nhi-na

Páp-lốp-na xem chị cần gì.

- Tôi biết mấy cháu này… Tôi muốn được ngồi dự ở đây - chị nói.
- Được, - ông giám đốc cho phép. – Các cháu ngồi xuống kia, - ông chỉ

mấy chiếc ghế tựa ở trước bàn của ông, rồi khi Cô-xchi-a, Xê-va và Cô-li-a
vừa ngồi xuống, ông hỏi. – Cháu nào là Cô-xchi-a?

- Cậu ngồi ở giữa đấy, - đồng chí Ta-ghin-xép nói và nhìn ba thiếu niên

bằng cặp mắt điềm tĩnh, nghiêm nghị.

- Bé nhất nhỉ, - ông giám đốc vừa nhận xét vừa châm thuốc ở chiếc bật

lửa điện. –Tôi nhớ là tôi đã gặp cháu ở phân xưởng rồi. Đây có phải chính
là cháu Cô-xchi-a đã làm việc xuất sắc ở đơn vị bên kia đấy không?

- Phải đấy ạ, ông Ba-bin xác nhận. - Cả ở đây, cũng có thể coi là rất xuất

sắc, chỉ có điều là lại xuất sắc kiểu khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.