COXCHIA LÙN - Trang 188

Chương bốn

KẺ ĐỘC ĐOÁN

K

hi ông Ba-bin dẫn Cô-xchi-a đến sau hàng cột, ở đó còn chưa có ai.

- Đây… Cô-xchi-a, cháu đã làm gẫy, đã làm hỏng máy, bây giờ các bác

chữa lại rồi, - ông chỉ vào cỗ máy Bu-sơ, nói nhát gừng. – Cháu hãy làm
việc đi và hãy nhớ lấy những điều hôm qua các bác đã ra lệnh cho cháu.
Nếu cháu làm việc tồi, các bác sẽ chuyển cháu sang đội vệ sinh để cùng
quét dọn với mấy bà già. Nếu cháu làm việc tốt, các bác sẽ không nhớ tới
chuyện cũ nữa… Cháu có ý kiến gì không?

Cô-xchi-a còn có thể trả lời thế nào được nữa?
“Mình phải đi lấy phôi mới được”, - em quyết định.
Ông đốc công im lặng một chút rồi nói tiếp, nhưng không nghiêm khắc

như trước:

- Các cháu ở đây không đoàn kết, đối với nhau nhạt như nước lã ấy. Nếu

cứ thế, rồi các cháu làm hỏng tất cả các cỗ máy mất, chứ không phải chỉ
hỏng một máy này đâu… Lắm lúc bác cứ muốn phân công mỗi đứa làm
một nơi cho rảnh. Nhưng bác lại tiếc… Tay nghề các cháu tuy kém, nhưng
cũng đã có ít nhiều. Hôm qua cô Nhi-na Páp-lốp-na nói chuyện với đồng
chí bí thư đảng uỷ, cố ấy bảo cháu là một thiếu niên hiểu biết. Nhưng nói
chung, cư như bác nhận xét thì cháu chẳng biết gì cả. Ca-chi-a nó rất ốm
yếu, lúc kéo phôi về nặng quá chỉ chực ngã. Thế mà cháu không nghĩ tới
chuyện giúp đỡ bạn. Nó là con gái chứ có phải con trai đâu.

- Cháu sẽ giúp đỡ… - Cô-xchi-a hứa.
- Giúp đỡ bạn là tốt lắm đấy, - ông đốc công tán thành.
Xê-va vừa ló mặt tới, Cô-xchi-a đã ra lệnh:
- Đi kéo phôi đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.