COXCHIA LÙN - Trang 189

Xê-va lén nhìn bạn. Cô-xchi-a vẫn bình thản như mọi khi, có chăng chỉ

hơi nghiêm mặt hơn.

Phôi phải chở từ ngoài sân vào. Ngoài ấy giá rét, cho nên các em không

thích đi lấy phôi. Hai em lẳng lặng lấy xe chở hai chuyến và xếp những
miếng phôi còn phủ đầu sương giá bên cạnh máy của mình.

- Ta đi nữa đi! - Rồi Cô-xchi-a lại nắm lấy càng xe.
- Để làm gì? – Xê-va ngạc nhiên. - Tớ lấy phôi đủ dùng cho hai ngày rồi.
- Tớ bảo đi mà! – Cô-xchi-a quát.
Thế là Xê-va đành nghe theo để cùng đi với bạn, nhưng thấy bạn xếp

phôi ở bên cạnh máy của Ca-chi-a, cậu ra ngẩn người ra.

- Lại còn thế nữa! Cần gì phải làm hộ chúng nó cơ chứ! Tớ là thợ phụ

của chúng nó đấy à? - cậu ra làm ầm lên.

- Cậu làm chuyện xấu thì được, thế mà làm việc tốt cậu lại không muốn,

- Cô-xchi-a nói, nhìn thẳng vào mắt bạn. – Ca-chi-a rất ốm yếu, bạn ấy làm
việc quá sức, thế mà cậu…

Xê-va nhìn xuống, nắm lấy càng xe kéo ra cổng. Khi đôi bạn quay lại, có

hai đôi mắt ngạc nhiên đón các em: một đôi mắt xanh và một đôi mắt đen
long lanh như hai quả anh đào chín.

- Ca-chi-a, cậu đưa bao tay cho Xê-va đi, Cô-xchi-a nhanh nhẹn ra lệnh.

– Đôi của cậu ấy không hiểu vì sao cậu ấy làm rách mất rồi. Cậu lại chưa
cần đến bao tay. Lúc nào cần, cậu lấy của Lê-na cũng được.

Đó là lời tuyên bố chính thức về việc từ nay hai bạn gái không phải đi

chở phôi nữa.

- Tớ chẳng hiểu gì cả, - Ca-chi-a nói.
- Cậu không cần hiểu cũng được… Cậu tưởng tự chúng tớ làm đấy à?

Bác đốc công ra lệnh đấy, vì thấy cậu yếu quá, - Cô-xchi-a giải thích rồi đi
về máy của mình.

- Dù sao tớ cũng cám ơn cậu, - Lê-na nói.
Một ngày làm việc bắt đầu. Nhìn bề ngoài, mọi chuyện vẫn như cũ: Cô-

xchi-a thở phì phò bên máy, Lê-na thì thào với bạn gái, Xê-va thờ ơ làm
việc. Nhưng dù sao hôm nay vẫn là một ngày đặc biệt. Khi đưa dao đi mài,
Ca-chi-a như tiện thể hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.