Các máy bay khu trục phát-xít săn đuổi chiếc máy bay Xô-viết, nhưng
thật may mắn, chuyến bay đã trót lọt. Anh phóng viên tờ báo quân đội đến
ban tham mưu trung ương của các đội du kích và nói chuyện với các chiến
sĩ du kích anh hùng suốt một đêm. Anh được nghe những câu chuyện tuyệt
vời về chiếc công của những người Xô-viết dũng cảm đang tiêu diệt bọn
phát-xít ở bất cứ đâu và bằng bất cứ cách nào có thể được. Đặc biệt, anh
được nghe nói nhiều tới đội du kích của những người U-ran và đồng chí chỉ
huy của đội này mà tất cả vẫn gọi là “kỹ sư”, bởi vì chiến sĩ du kích nào
cũng có bí danh cả. Ở đội này, tất cả các sĩ quan và chiến sĩ đều quê ở U-
ran. Họ vừa chiến đấu, vừa vượt ra khỏi vòng vây của địch, họ gặp được
các đội du kích khác và sáp nhập vào thành một lực lượng lớn.
Đội này có tài xuất quỷ nhập thần. Họ xuất hiện ở những nơi quân địch
không hề ngờ tới và nơi nào họ đã xuất hiện là chẳng còn lấy một tên phát-
xít nào sống sót. Chỉ riêng “kỹ sư” đã diệt được hơn một trăm tên. Bọn
phát-xít hứa sẽ thưởng mười nghìn mác
cho kẻ phản bội nào lấy được đầu
“kỹ sư”, nhưng bắt cái bóng của một con chim đang bay còn dễ hơn là bắt
anh. Nhà báo muốn gặp “kỹ sư” nhưng không được, vì đội anh đang đi
hoàn thành một nhiệm vụ chiến đấu.
Sáng sớm hôm sau, chiếc máy bay nhỏ đã phải bay trở lại. Anh nhà báo
chào tạm biệt các chiến sĩ du kích rồi ngồi vào chỗ đằng sau phi công.
Bỗng bên cạnh máy bay xuất hiện một người cao lớn, mắt xanh biếc, râu
màu vàng sẫm. “Đây chính là “kỹ sư” của chúng tôi đây”, - trưởng ban
tham mưu đội du kích giới thiệu. Người mắt xanh nói: “Ở ban tham mưu,
tôi nghe mọi người bảo đồng chí về thành phố N. vùng U-ran, quê hương
của chúng tôi”. – “Vâng”. – “Vợ tôi và con gái tôi làm việc ở nhà máy tại
thành phố ấy, – “kỹ sư” nói tiếp. – Tên vợ và con gái tôi là…” Đúng lúc đó,
động cơ máy bay gầm lên. “Kỹ sư” không kịp nói trọn câu, anh vội lấy
trong túi ra chiếc bót thuốc lá bằng ngà, chỉ vào dòng chữ khắc ở đầu bót:
“Va-xi-li Gan-kin”, thế là anh phóng viên bay đi với chiếc tẩu trong tay…
Câu chuyện đó được anh kể lại cho các bạn đồng nghiệp U-ran khi anh
đến ban biên tập để báo cáo về chuyến đi tới khu du kích. Ông phóng viên