COXCHIA LÙN - Trang 44

- Tạm biệt Cô-xchi-a Lùn nhé! – Mi-sa ngượng chín người, anh nó. – Ô

tô buýt đi “Bắc Cực” sắp chuyển bánh rồi. Anh vội lắm… Nay mai thế nào
chúng mình cũng lại gặp nhau. Em sẽ ở phân xưởng nào?

- Phân xưởng cơ khí thanh niên, tổ một, - ông Ba-bin đáp.
- Nghĩa là cậu ấy sẽ học tiện à?
- Nam thì tạm làm thợ phụ đã, - ông Ba-bin quyết định. – Không để con

gái làm việc ấy được.

Qua vẻ mặt Mi-sa, Cô-xchi-a hiểu rằng Mi-sa không thích thú lắm với

quyết định như thế. Thợ phụ à? Thế thợ phụ làm những việc gì? Xê-va
cũng không biết. Mãi đến khi các em chạy về tới cổng nhà, gặp Ca-chi-a và
một cô bé to béo, đeo kính, mọi chuyện mới được sáng tỏ.

- Chúng tới được nhận vào học tiện rồi! – Ca-chi-a sung sướng khoe. –

Ngày mai chúng tớ sẽ nhận máy ở tổ của bá Ba-bin. Thế cậu cũng học tiện
chứ?

- Tớ sẽ làm thợ phụ, - Cô-xchi-a ấp úng.
- Ôi, thợ phụ phải đi đổ phoi và lấy vật liệu đấy! – cô bé to béo vung tay.
- Thợ phụ à!... Ca-chi-a kéo dài giọng. - Hết vênh vang nhé! - Rồi ngẩng

cao đầu lên, cô bé vừa cường giễu cợt vừa đi vào nhà.

- Ngốc lắm, đần lắm, hèn lắm! – Xê-va hét theo Ca-chi-a, nhưng khi

cùng Cô-xchi-a bước qua ngưỡng cửa gian nhà phụ, cậu ta “hừm” một
tiếng: - Thấy chưa! Biết đãi vàng mà lại chịu đi đổ rác. Thế mà cậu cũng
bằng lòng à?

Đúng vậy, Cô-xchi-a bằng lòng. Em sung sướng vì được làm việc tại nhà

máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.