COXCHIA LÙN - Trang 81

TIẾNG GỌI CỦA RỪNG TAI-GA

C

ô-xchi-a mỉm cười với Mi-sa rồi lao vun vút xuống núi, không phải em

đuổi theo con nai mà là em thích lao thế thôi. Vóc dáng bé nhỏ của em lướt
nhanh giữa hàng cây, để lại phía sau một đám bụi tuyết lấp lánh nhẹ như
bông. Giữa đường em gặp một vật chướng ngại không rõ là một gốc cây
hay một tảng đá phủ kín tuyết. Cô-xchi-a thu người nhún đôi ván nhảy bật
lên, rồi bóng em lại thấp thoáng giữa những thân cây to tướng.

“Đúng là một chú quỷ con!” – Mi-sa nghĩ và bất giác anh thấy thèm

được như Cô-xchi-a.

Cô-xchi-a trượt đi mỗi lúc một xa. Không khí tràn ngập lồng ngực, rít lên

ở hai bên tai, làm mặt em nóng ran. Em quên hết mọi chuyện ở phía sau
những cây thông kia. Rừng taiga, rừng taiga thân yêu mà bất ngờ em tìm
được ở gần thành phố đã đón nhận em – không phải đón nhận một người
khách, mà là đón nhận người chủ.

Em lao xuống một thung lũng hẹp giữa những ngọn núi nhỏ, rồi vừa lướt

nhanh vừa nhìn sang hai bên. Rừng đầy những cây to, mọc đều đặn, chỉ có
điều là sạch quá. Ở Ru-mi-an-xép-ca, gần như ngay sau làng có những
đống cành cây khô thật to, cây cối bị đốn nằm ngổn ngang, biết bao nhiêu
con suối chắn đường! Tuy thế ở đây cũng rất tuyệt! Mỗi cây thông đều tỏa
vào em một phần hơi thở tinh khiết của nó, mỗi cây đều đang thì thầm điều
gì. Giữa các cành là những mảnh trời xanh xanh êm dịu, trên các chùm là
thông sẫm màu lấp lánh ánh nắng vàng nhạt, còn xung quanh có rất nhiều
dấu chân – nào dấu chân thỏ, nào dấu chân cáo, lại như có con chồn bạc
cũng chạy qua đây thì phải…

Đây là nhà của em, và các cây thông niềm nở đón em. Kia có một cây

thật là cao, to, trông chắc nịch! Các cô gái Man-xi thường dựng lều dưới
những cây thông như thế khi cần ngủ đêm trong rừng. Họ treo lên cây một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.