CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 422

- Vâng…

Thế là anh thản nhiên đút tay vào túi quần rồi thong thả bước vào trong.

Thiên Anh vẫn đứng đấy nhìn anh , đôi mắt cứ dõi theo anh bất giác mỉm
cười hạnh phúc, có lẽ anh cũng cảm nhận nụ cười đó nên anh cũng mỉm
cười rồi ra giọng

- Còn đứng đấy, vào đi

Câu nói của anh khiến cô giật mình rồi cũng lon ton chạy vào theo anh

- Em ở đây 1 mình chán nhỉ? – anh hỏi

- Cũng bình thường, em quen rồi – cô đáp

- Hay chuyển về ở với anh đi – anh ra đề nghị, nhìn sâu tận đáy mắt anh

lời nói này ko có chút đùa cợt, anh đang nói thật và anh muốn…

- A hả…- cô cười vô thức – em ko điên

- Ý em là sao? – anh nheo mắt

- Em…em ở đây 1 mình quen rồi, vả lại em cũng ko thích ở chung nhà

có đàn ông…- cô nói sai sự thật, lần cô xin anh hai cho cô ở chung nhưng
anh từ chối đó thôi

- Mai sau em cưới chồng thì ở riêng chăng? – anh cười thú vị

- Lúc đó tính sau – cô thản nhiên

- Em nghĩ anh sẽ cho em tính sau sao????

- Anh…anh muốn gì?

- Thôi anh muốn đi ngủ , anh ngủ ở đâu? – anh chuyển chủ đề, anh đoán

nếu mình nói nữa thảm nào cũng có cãi nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.