CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 796

Tất cả không ai bảo ai, nhanh chóng giải tán.

Một hậu trường còn lại là một khổ cực của nhân viên lau dọn.

Khánh Anh vừa rời khỏi. Tiếng bàn tán vang lên không ngừng như một

cái chợ.

- Ôi trời ơi, ông chủ của chúng ta thật lạnh lùng và bá đạo, ra tay dứt

khoát thật đấy…- Châu San thể hiện bản năng “bà tám” của mình, đôi mắt
chớp chớp liên tục

- Câm mồm nếu không muốn chết.! – Endy nghe tiếng, nói bằng giọng

lạnh tanh, hất hằm về phía Châu San khiến cô gái nhỏ im re. Bên ngoài sợ
sệt thế nhưng bên trong Châu San không ngừng chửi rủa cô quản lý khắt
khe và độc đoán. Khiến cô ghét cay ghét đắng.

- Ông chủ, ông quay lại bar làm gì?

Endy lên tiếng khi thấy Khánh Anh quay lại, cô ả sợ sệt hơi liếc về phía

Thiên Anh đang cặm cụi thu dọn đống đổ vỡ dưới đất.

- Tôi còn chưa được cô dạy pha chế nên chưa thể về.! – Anh nói với nụ

cười nửa miệng đầy ma mị rồi đút tay vào túi ngão nghệ bước vào trong…

Thiên Anh và Châu San vừa lau dọn vừa chơi đố vui với nhau để cho

quên đi cái mệt mỏi đang hoành hành trong người.

- Ha ha, Lệ Băng à? Bạn lại thua mình rồi…- Châu San vui quá đến nỗi

du Thiên Anh về phía trước, làm cô mất đà va vào một thân ảnh cao lớn đầy
chất quí tộc. Mùi nước hoa quen thuộc xộc thẳng vào mũi Thiên Anh làm
cô cay mắt như muốn khóc, cô đang nghĩ về gì? Mà sao nước mắt cô lại
rơi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.