CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 795

- Ôi Lệ Băng ơi, ông chủ xuất hiện kìa, ôi thiên thần kìa, ôi đẹp dã

man…- Châu San đứng nói nhảm một mình mà không biết người bạn của
mình đã vào bên trong từ bao giờ. Lúc cô quay lại mới chợt nhận ra mình
đang tự kỉ - Ơ đâu rồi…

- Có chuyện gì biến ra ngoài kia giải quyết, đừng làm dơ bẩn chỗ này. –

Tiếng nói lạnh lùng vô cảm phát lên, tất cả nhìn theo hướng phát ra tiếng
nói ấy, ánh mắt nào cũng trở nên sợ hãi, có những người không hay luật đời
mới nhìn người phát ra tiếng nói đó bằng con mắt khinh khỉnh

- Mày là ai? Liên quan à? – Một tên chen vào nói, không nghĩ đến hậu

quả của lời nói nông cạn thiếu hiểu biết ấy. Chỉ đơn giản là lên mặt dạy đời
nhằm tạo tiếng tăm lẫy lừng hơn.

- Chết đi. – Ánh mắt cương quyết đến xoáy sâu vào tâm can người khác,

ai cũng sợ hãi nhìn nhân vật xấu sổ trước mắt. Thầm cầu trời sẽ đưa hắn về
nơi an nghỉ cuối cùng một cách gọn nhẹ mà không đau đớn.

*Rắc…đoàng…*

Anh đưa tay phải rắn chắc của mình lên, nhanh gọn nắm vào cổ tay tên

xấu số và bẻ cái rắc, tiếng kêu của xương vỡ vụn thành ngàn mảnh. Không
chần chừ thêm nữa, tay trái của anh rút khẩu súng giắt bên trái thắt lưng là
ra tay lạnh lùng dứt khoát.

Tất cả thi nhau đổ mồ hôi. Tiếng nhốn nháo đã tan biến, chỉ còn lại cái

im lặng như con dao giết người, im lặng đến nỗi một cây kim rơi xuống đất
cũng nghe thấy tiếng va chạm rõ rệt

- Còn thích gây chuyện thì xuống đó nhé! – Anh lạnh lùng cầm khẩu

súng chỉ xuống sàn nhà…bên dưới có đất của Diêm Vương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.