CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 802

- Ông chủ tôi ra ngoài được tầm nửa tiếng rồi. Mà không biết ông chủ

kéo cả bạn tôi đi làm gì ta? – Châu San lẩm bẩm vế sau nhưng mấy từ đó
cũng lọt vào tai Hoàng.

- Bạn cô á? Bạn cô là ai? – Hoàng trừng mắt lên hỏi như quan trọng lắm.

Châu San khẽ nhíu mày vì sự hấp tấp trong lời nói của anh

- Liên quan đến anh à? – Châu San nói rồi định vào trong thu dọn đồ của

mình và trở về phòng trọ thì Hoàng kéo thẳng tay cô chạy ra ngoài mặc cho
cô la hét om sòm như bị bắt cóc.

- Anh bỏ ra đi, làm cái quái gì vậy?

- Đi tìm ông chủ của cô cùng tôi, tôi không muốn đi một mình. – Anh

bịa cớ rồi cứ thế kéo cô đi như kiểu quen biết từ lâu.

Tay cô nằm gọn trong bàn tay rắn chắc của anh, trong lòng bỗng có cảm

giác lạ kì nhưng cô không muốn nghĩ đến mà lắc đầu cho qua.

Băng qua làn đường đã ít xe cộ, bỗng tay Hoàng nắm chặt tay cô hơn

khiến cô suýt chút nữa rên lên và chửi mắng cho anh một trận, nhưng con
tim cô lại bất giác đập lỗi nhịp, đôi môi cong lên vẽ một nụ cười âm thầm.

Thở dốc khi thấy bóng dáng quen thuộc của cặp đôi Song Anh từ phía

xa, anh hít hơi thật sâu rồi lấy lại tinh thân, chạy nhiều mệt mỏi quá.

- Anh Hoàng. – Cô khẽ thốt lên tên anh, bàn tay cô khẽ nắm hờ, gió luồn

qua kẽ tay mát lạnh.

- Lâu lắm anh mới nói dài dòng như vậy, em nên nể anh chứ hả? – Anh

tiến đến gần cô hơn, cười nhẹ nhàng kiểu ân cần. Bất giác khóe môi cô nở
nụ cười rạng rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.