CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 810

Chiếc xe đậu bên ngoài đường đã phủ một lớp bụi mỏng, lá cây và hơi

nước vẫn còn đọng lại trên xe sau trận mưa tối qua. Anh và cô leo lên xe,
đóng sầm cửa lại, bên trong rung rung như có động đất, lá cây ở bên trên lã
chã rơi xuống mặt đường.

- Cặp sách của em…huhu – Cô làm mặt mếu, xoa xoa cánh tay đỏ ứng

vì bị anh kéo mạnh siết chặt.

- Đi học cần gì cặp sách – Anh nói một câu rất ư là vô lý, đi học không

mang cặp sách, sách vở lấy đâu ra mà học với chả hành. Anh nói như thật.

- Thôi vậy, anh đưa em đến trường đi, muộn học của em rồi…- Cô thôi

không cãi vì biết dù cãi đúng mình cũng chẳng thắng được anh

Anh đạp thắng, bánh xe dần dần di chuyển chầm chậm, qua hẻm nhỏ

một chút, anh bắt đầu tăng ga, chiếc xe điên cuồng hòa vào dòng người tấp
nập.

- Trường em ở bên kia mà anh – Cô nhíu mày, phát hiện nghi vấn anh đi

“sai đường”, anh vẫn ung dung lái xe và nói

- Sáng nào em cũng nhịn đói đi học như vậy sao?

- Em không – Cô lắc đầu nguầy nguậy. Vì có hôm cô học ca 2 hoặc ca 3

lên cô đi học muộn, thời gian đó cô vẫn có thể đi ăn sáng được, còn hôm
nào cô phải học ca 1 thì cô phải đi sớm, không có thời gian đâu mà ăn sáng,
bởi vì cô còn phải chờ xe bus.

- Có anh ở đây, đừng có nhịn bữa sáng nào. – Anh trừng đôi mắt hai mí

của anh lên, lạnh lùng ra lệnh, xe rẽ vào một nhà hàng sang trọng, nhà hàng
màu đỏ chói lóa hiện lên trước mắt, Thiên Anh lắc đầu phản ứng

- Em muộn học rồi, em không ăn đâu, anh ăn một mình đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.