CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 812

- Em không – Cô quay đầu đi, anh cười lắc đầu, dạo này anh cười nhiều

quá đển nỗi một ngày không cười là lạ lạ sao ấy. Vì cô cả đấy.

- Xin lỗi – Anh choàng dậy hôn má cô, bất ngờ nên cô không né kịp, rồi

nghe thoang thoảng giọng nói ấm áp của anh phả vào tai mình – Anh yêu
em

- Em không yêu anh đâu…- Cô xấu hổ, cúi gằm mặt xuống bàn, không

muốn cho anh nhìn thấy vẻ mặt ấy, ngại chết đi được.

Thế là cả ngày, cô không vác xác đến trường vì bị anh “bắt cóc”. Anh lôi

cô đi hết chỗ này đến chỗ kia của Pháp, nơi nào anh và cô dừng chân là nơi
đó trỗi dậy hàng ngàn câu dư luận khác nhau và hai người là nhân vật
chính. Cuối cùng anh đưa cô đến bar. SAL sang trọng hiện lên trước mắt.

- Thì ra đây là bar của anh.

- Song Anh Love – Anh hất mặt lên dòng chữ to đùng ở trước cửa bar,

cô ngạc nhiên vì nhận ra bấy lâu nay cô chẳng để ý dòng chữ ấy có ý nghĩ
gì. Cô nhìn anh cười hạnh phúc và thắc mắc

- Sao anh có cả bar bên này vậy?

Anh lắc đầu không trả lời, kéo tay cô bước qua cánh cửa cảm ứng của

bar. Vệ sĩ cúi đầu hàng loạt khi thấy ông chủ bước vào. Nghe tin ông chủ
đến, Endy đang làm việc bỗng ngoe nguẩy chạy đến, nhưng vừa đến nơi thì
đập vào mắt ả là “cô nhân viên lau dọn” mà ả hay ngược đãi và sai vặt. Sợ
Thiên Anh căm ghét trả thù nên ả lặng lẽ tránh mặt Thiên Anh được bao lâu
hay bấy lâu.

- Ơ Lệ Băng. Sao em đến đây vào giờ này, chẳng phải tối em mới phải đi

làm sao? – Một tên nhân viên cùng cấp với Thiên Anh chạy đến hỏi mà
không để ý người con trai bên cạnh cô là ai. Thiên Anh gãi gãi đầu, ngượng
ngùng nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.