CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 814

không phải cô nên anh mới nói là không liên quan, thế mà…anh xót xa biết
bao.

- Em…

- Tại sao em vào đây làm việc, em biết ở đây nguy hiểm thế nào không?

– Anh to tiếng, càng to tiếng bao nhiêu chứng tỏ anh càng quan tâm cô bấy
nhiêu, anh không chịu được khi nghĩ đến cái cảnh cô vất vả, trong khi anh
còn sống.

Lắc lắc. Cô không nói gì, chỉ lắc đầu.

- Mau nói đi. – Anh quát. Không thấy lạnh lùng đâu, chỉ thấy đầy nóng

nực phát ra từ cơ thể anh, cổ họng anh nóng bừng khô rát. Nhìn anh như
vậy, cô không khỏi đau lòng, nước mắt vô thức rơi, cô đang rất lúng túng,
bối rối không muốn nói gì. Nhưng cuối cùng cô cũng thốt lên vài tiếng

- Em…xin lỗi, em sai rồi, đừng mắng em…- Cô khóc như trẻ con, anh

bảo cô không được phép mạnh mẽ trước mặt anh, vậy thì cô yếu đuối đó.

Anh thương cô, ôm cô vào lòng, nước mắt nóng hổi khẽ chạm đến chiếc

áo sơ mi mỏng manh của anh, luồn vào da thịt đau nhói.

- Anh xin lỗi, anh to tiếng quá rồi. – Anh dịu dàng nắm tay cô, xoa xoa

lên đôi tay đang lạnh ngắt đó, truyền hơi ấm cho cô.

- Em buồn ngủ quá.! – Cô lảng tránh, ôm chặt anh và ngủ gật trong lòng

anh. Thiên thần trong tay anh đang ngủ, anh hơi lắc đầu, vỗ vỗ lưng cô như
an ủi. Khi cô ngủ say, anh mới khẽ buông người cô ra, bế cô qua cánh cửa
bí mật của phòng vip SA, nơi có một chiếc giường và vô vàn thứ khác liên
quan đến giang hồ. Đặt cô xuống giường, đắp chăn lại cho cô, rồi đi ra
ngoài.

Đứng trước mặt Endy, anh lạnh lùng nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.