CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 834

Việc đầu tiên cô muốn làm là ngồi máy tính chát với Thiên Kỳ, nói cho

anh biết rằng cô đã về nước. Nick anh không sáng, cô để lại lời nhắn

“Em đã về Việt Nam, hồ sơ bên Pháp em đã rút hết rồi, anh không cần lo

cho em đâu.”

Mệt nhoài, cô ngả người ra giường, tiếng chuông gió kêu leng keng đưa

cô vào giấc ngủ.

Ở bệnh viện. Khánh Anh ngồi ôm đầu nhìn mặt đất, nghĩ ngợi lung tung,

tâm trạng anh đang rất rối bời. Tưởng chừng hôm nay sẽ là ngày vui, anh
muốn dành bất ngờ cho Thiên Anh khi cô về nước nhưng sao mọi thứ trở
lên phức tạp như vậy. Tiếng chuông điện thoại anh reo lên cũng là lúc bác sĩ
bước ra dặn dò khi anh chưa kịp lên tiếng

- Cả mẹ và bé đều không sao? Cậu nhớ nhắc bệnh nhân phải cẩn thận

hơn, đừng để va chạm mạnh như lần này nữa nhé.!

Ánh mắt lạnh lùng rời khỏi vị bác sĩ, anh khẽ gật đầu rồi ra ngoài nghe

điện thoại.

- Thiên Anh với mày về nước rồi à? Hoàng có về không? – Đầu giây bên

kia, Minh nói với giọng vui vẻ

- Không?

- Ô thế nó ở đấy làm gì?

- Hình như thích nhỏ nào ở đấy thì phải

- Ô ha ha. Thế tối nay chiến chứ hả?

- Chiến gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.