CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 850

nói thêm gì, hắn tiếp tục nói – Hai tỷ để đổi lấy hạnh phúc to đùng ấy, cô
không bằng lòng thì quá ngu dốt đấy.

Tên đó vừa dứt câu, ánh sáng từ đèn ô tô chiếu thẳng vào mắt, chiếc xe

của Minh thắng gấp trước mặt hai người khiến Yun giật mình còn tên kia
bất ngờ ngã về đằng sau. Nhìn thấy khuôn mặt mờ ảo của Minh hiện ra, tên
kia thoát thân trước khi bị Minh tiễn lên trời. À đâu, người xấu sẽ bị tiễn
xuống địa ngục mới đúng chứ. Minh thản nhiên đi xuống xe, nhìn chăm
chăm vào người Yun hỏi một câu

- Mặc thế này ra gặp trai sao?

Yun khẽ rùng mình vì ánh mắt của Minh trở nên rất đáng sợ xen lẫn

khinh thường. Tất cả đã bày ra trước mắt, Minh cũng đã nhìn thấy hết nên
nhỏ chả cãi được. Chỉ biết hỏi lại

- Anh đã nghe thấy những gì?

Câu hỏi của nhỏ vừa dứt, anh nghĩ nhỏ thật ngu xuẩn khi hỏi anh, dân

gian có câu “im lặng là vàng” thế mà nhỏ chả biết mà còn lên tiếng. Thật ra
anh có nghe thấy gì đâu, anh có đỗ xe từ xa, xuống rình người ta nói chuyện
đâu mà nghe thấy gì chứ. Anh khẽ lắc đầu trong tưởng tượng, cười đầy gian

- Nghe thấy hết…cô hơi bị giỏi nhé.!

- Anh…anh đừng nói cho ai biết, em xin anh đấy…anh thương em…

thương một lần này thôi. – Yun bắt đầu sợ hãi, nói như van lài, túm lấy cổ
tay anh lay lay. Khóe mắt đỏ hoe như vừa khóc xong làm anh lúng túng, mà
anh có nghe thấy gì đâu nhỉ? Chắc hẳn có chuyện lớn lắm đây, sao trông
nhỏ có vẻ sợ sệt đến vậy nhỉ?

- Tôi nghe thấy nhiều chuyện lắm, cô muốn tôi không nói ra chuyện gì?

– Minh chém bừa. Trong lòng thầm khen mình thông minh phết, nói ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.