CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 907

của bang giảm đáng kể, lần này lại có kẻ giấu mặt muốn thách đấu với
bang, không biết ai là liều mình như vậy.

Gần năm qua, anh quan tâm đến làm một người yêu tốt hơn là một ông

trùm của thế giới ngầm rồi. Anh khẽ lắc đầu, vùi mình trong suy nghĩ khác.

Thời gian tích tắc trôi qua.

Sau lớp kính của chiếc xe BMW, Yun khẽ vẫy tay với người con trai bên

trong.

- Sẽ thành công – Yun mỉm cười, quay mặt đi. Nhỏ thờ dài. Cũng có thể,

trên đời này vẫn còn người muốn đi chung thuyền với nhỏ. Giải quyết được
tên con trai ăn bám kia khiến nhỏ cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn, đỡ phiền
những đêm mất ngủ vì tiếng kêu như kiểu đòi nợ của tên đó, cha đứa bé
sao? Chết là cách giải thoát tốt nhất cho ngươi đó?

- Vương Khang, con nhớ mẹ và em không? Mẹ muốn…con trả thù…mẹ

muốn…con ơi…mẹ muốn…

Tiếng bà Liên khẽ lay động giấc ngủ của Khang, hắn nhẹ người thức

dậy, tâm trí như bị bóp nghẹn, tên ai oán của người mẹ đi vào trong yên
tĩnh, một làn khói trắng tỏa ra rồi biến mất trong lạnh lẽo.

Thay đổi được không? Khi mối hận thù này…vẫn rất lớn. Tiếng bà Liên

vang lên khuấy động mặt hồ phẳng lặng.

- Yun Angle, cái tên nghe thật hay – Khang mấp máy mối, vang lên âm

thanh khá đáng sợ, rồi sau đó cười khinh miệt – Thiên Anh? Cùng một cái
tên, hai tính cách, mẹ à? Ước mơ, khát vọng của con, dập tắt được chưa???

- Không bao giờ… không bao giờ…con nghe rõ chưa? – Giọng nói khản

đục lại vang lên một lần nữa, mỗi chữ “ không bao giờ ” thêm vào đó là một
nụ cười tử thần, lạ lẫm…!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.