CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 909

“Anh cũng nhớ cô em này của anh chết đi được? Bao giờ được gặp nhỉ?

Mà khoan đã, rất lâu rồi,anh không hỏi được em lý do em thôi học bên
Pháp.”

“Chỉ là em thích”

“Không phải chứ? Đó luôn là ước mơ của em? Giấu anh chuyện gì hả?

Nói mau”

Dòng tin nhắn gửi đến với nhiều biểu tượng pacman đầy chêu chọc, cô

cười nhanh tay chát lại

“Tin em hay không là quyền của anh.Hihi”

“Ô, lạ nha.! Từ bao giờ em dám nói với người anh này như vậy”

Anh khá bất ngờ, một tay gõ phím, một tay khẽ liếc màn hình.

“Chỉ là em chưa muốn nói. Mà anh này, anh rảnh không?” – một suy

nghĩ le lói trong đầu, bóng đèn hàng nhìn KWh tóe lửa.

“Không. Rất bận!”

Anh thẳng thừng, biết cô em mình sẽ nhờ vả chuyện gì đó nên nói vậy,

có gì anh sẽ gây bất ngờ cho nó. Anh luôn muốn vậy, anh luôn sống với
những suy nghĩ như vậy.

“Vậy thôi.!”

“Muốn gì ở anh?” – Anh ghẹo

“Ở đây em không có gì làm, em muốn sang đó, gặp anh và cha.”

“Em cũng rảnh quá nhỉ? Học không học còn về, giờ thì không có gì làm

là phải?” – anh mắng yêu, quan tâm hết sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.