- Ui thứ đó thì kinh rồi. Mà sao vậy? Liên quan đến nó à? – Minh đưa
ánh mắt khó hiểu người Khánh Anh rồi nhìn Tuyết.
Khánh Anh không nói gì nữa, Tuyết kể cho Minh nghe về việc của Hắc
Long, Minh cũng há hốc mồm như không tin vào mọi chuyện.
- Ngày mai, thách đấu rồi – Minh thở dài cũng lo cho tổ chức. Mất đi
biệt thự Silver thì sự chiến thắng giảm đi một nửa. Vì vũ khí của tổ chức
luôn cất trong biệt thự đó.
Khánh Anh mệt mỏi lên phòng. Việc đầu tiên là anh đi tắm. Anh bật
nước xối xả, để nước tạt vào mặt…đau rát.
Nam và Tuyết cũng tranh thủ lên phòng tắm rồi cùng nhau đến bang
Thiên Long.
……
Mưa ngưng rồi lại rơi tiếp, từng hạt tạt vào không trung mang theo tiếng
kêu tanh tách. Châu San lười biếng mở mắt, chân tay đã bị trói chặt lại
khiến cho cô đau đớn nhưng không dám kêu. Đồng tử căng hết mức khi
thấy xung quanh toàn một màu u ám. Một ngôi nhà hoang cũ nát, những
bức tường gạch không còn chắc chắn, tưởng chừng chạm nhẹ cũng sẽ đổ.
Dưới sàn nhà là những viên gạch rải rác khắp nơi. Qua ánh đèn mở ảo treo
lủng lẳng trên đầu cô có thể thấy rêu phong mọc kín mọi ngóc ngách. Mùi
ẩm ướt xộc vào cánh mũi khiến cô khó thở. Không ngừng nhìn qua nhìn lại,
cô tưởng tượng như đây là những ngôi nhà được đoàn làm phim ma ưa
thích nhất. Vì cô thấy ngôi nhà này rất giống những ngôi nhà trong những
bộ phim ma cô từng xem. Cô muốn dừng suy nghĩ lại nhưng không thể
dừng cho đến khi
Cánh cửa mục nát khẽ mở ra, một tên khẽ nhếch mép nói
- Tỉnh rồi.