CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 926

- Nói lại đi, có gọi không? Chị không gọi thì người chịu thiệt là chị -

Càng nói, ánh mắt nhỏ càng sắc hơn – Nếu cho chị uống viên thuốc này
cộng với lũ sói hoang ngoài kia đang “đói” thì không biết chuyện gì sẽ xảy
ra nhỉ? – Nhỏ lôi từ trong túi xách mình ra một vỉ thuốc trắng xanh khác
nhau, đưa lên trước mắt Châu San cho cô xem. Cô khẽ rùng mình, nuốt
khan nước bọt, mong nhỏ sẽ không cho cô uống thứ thuốc này, không cần ai
nói cô cũng biết đây là thuốc kích thích, nói chính xác hơn là thuốc kích
dục vì vỉ của nó cũng nói lên điều ấy.

- Có cần em nói cho nghe về tác dụng của nó không? – Nhỏ cười đểu,

đôi tay ven theo đường viền của vỉ thuốc, khẽ bóc một viên ra, đặt lên tay,
dí gần đến miệng Châu San , theo phản xạ, Châu San mím chặt môi, quay
mặt đi hướng khác, nhỏ cười lắc đầu, rụt tay lại nói

- Có gọi không?

Một lần nữa, câu trả lời là “không”

Nhỏ tức tối, ánh mắt đáng sợ nhìn Châu San, giọng nói đầy cay nghiệt

vang lên

- Chúng mày vào hết đây cho tao

Sau câu ra lệnh ấy, mười tên bặm trợn bên ngoài mở cửa bước vào, trông

tên nào cũng ươn ướt vì nước mưa, khiến sự đáng sợ tăng lên gấp bội, Châu
San nhìn mà thấy kinh tởm.

- Cô chủ? – Cả lũ đồng thanh

Yun đứng lên, từng viên thuốc bị bóc hết ra, một cốc nước mưa được

đưa đến tay nhỏ, một bên cầm thuốc, một bên cầm nước, nhỏ nháy mắt hỏi

- Tôi hỏi nốt câu…chị có gọi không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.