CÚ SĂN ĐÊM - Trang 147

CHƯƠNG

31

M

ay thay, Justisen chỉ có vài khách, và họ tìm được một bàn yên tĩnh

giúp họ tránh bị quấy rầy. Munch thich ngồi bên ngoài hơn để có thể hút
thuốc, nhưng trời quá lạnh.

Ông cởi áo khoác và ngồi đối diện Mia, cô đã gọi bia và đang nghiền

ngẫm các ghi chú, miên man suy nghĩ. Ông gọi một chai nước khoáng
Farris, băn khoăn không biết có phải đáng lẽ ra ông nên họp cả nhóm trước
đã rồi mới tới quán bia, nhưng có gì đó ở những khoảng thời gian dành cho
nhau này, Mia và ông tại Justisen, ông luôn thích nó. Ông đã bảo cả nhóm
sáng mai đến sớm để họp; vậy là được rồi. Hơn nữa, mọi người đều đã có
một ngày dài dằng dặc.

“Vậy thế nào?”
“Vậy thế nào cái gì?” Mia hỏi, uống cạn cốc bia mà vẫn không rời mắt

khỏi các ghi chú trên bàn.

“Jim Fuglesang? Không phải người ta cần tìm. Ta có đồng ý vậy

không?"

Mia lắc đầu; nhìn dường như cô không muốn nói gì.
“Tất nhiên là không phải,” rồi cô nói, vẫn không nhìn ông.
Một bệnh nhân tại bệnh viện Dikemark. Ra ra vào vào. Sống một mình

tại nhà riêng khi không ở bệnh viện, nhưng luôn có hỗ trợ. Như thường lệ,
Ludvig Grønlie đã gọi vài cuộc điện thoại, tìm đúng người để nói chuyện,
và mặc dù Munch định tạm giam Jim Fuglesang qua đêm, nhưng cuối cùng
ông vẫn giao y cho các nhân viên xã hội đến đón.

“Trọng điểm của cái hoạt cảnh đáng sợ này là gì nhỉ?” Mia hỏi, lần đầu

tiên ngước lên từ đống ghi chép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.