CÚ SĂN ĐÊM - Trang 150

Munch thử gọi vài lần nữa nhưng đều vào thư thoại. Ông hút hết điếu

thuốc rồi quay trở lại với Mia, cô đã gọi thêm bia cùng Jägermeister và
đang ngồi đó, đôi vai gầy lom khom phía trên các ghi chép.

“Vậy còn ông Finstad này?” Munch hỏi để lấy lại sự chú ý của cô.
“Cái gì? "
“ Anders Finstad? Ảnh các cô bé?”
“Tôi biết là ta không bao giờ có thể nói chắc chắn được," Mia nói,

“nhưng tôi có ấn tượng rằng ông ta thật sự là người tử tế. Ông ta quan tâm
sâu sắc đến trường dạy cưõi ngựa và các học sinh. Có rất nhiều tình cảm ở
đó, ta gần như có thể thấy được nó trong ngôi nhà. Anh hiểu ý tôi chứ?”

Munch không hiểu, nhưng ông tin cô, mặc dù mắt cô đã bắt đầu mơ

màng vì chất cồn.

“Vậy đúng là như thế, vợ cũ của ông ta đã bịa ra toàn bộ?”
“Như tôi đã nói đấy, tôi thì biết cái gì chứ, nhưng tôi tin chắc ông ta nói

thật."

Cô gõ ngón tay lên bàn một lúc, rồi vén mái tóc đen dài ra sau tai.
“Vậy ta có thể gạch ông ta đi?”
“Cái gì? Không, không gạch ông ta, nhưng ông ta không còn ở đầu danh

sách của tôi nữa. Anh có ai?”

Munch có thể cảm thấy ông đã bắt đầu thấm mệt. Đã là một ngày dài.
“Helena Eriksen?” Mia hỏi. “Giữ hay loại?”
Much suy nghĩ một lúc.
“Tôi mến cô ta, nhưng vẫn giữ. "
“Và anh chàng Paulus đó?”
“Chắc chắn vẫn nằm trong danh sách.” Munch gật đầu.
“Và các cô gái," Mia nói, liếc nhanh vào tờ giấy ghi chép. “Isabella

Jung? Benedikte Riis? Cecilie Markussen?”

Munch cố kìm cơn ngáp.
”Còn quá sớm để nói. Nếu cô muốn biết ý kiến của tôi thì bọn họ đều

nằm trong danh sách. Chúng ta sẽ phải cân nhắc lại sau buổi họp nhóm
sáng mai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.