CÚ SĂN ĐÊM - Trang 182

CHƯƠNG

37

H

ọ đã rời đi, ghé thăm một số quán cà phê; Marion sẽ ở qua đêm với bà

ngoại, và, như dự đoán, nó rất thích thú. Miriam chưa nhận được hồi âm từ
Johannes. Cô đã cố gọi cho anh, phần nào hy vọng anh sẽ giải cứu cô,
nhưng anh đã không bắt máy hay trả lời tin nhắn.

Cô nhìn chằm chằm cái cốc, lúc này đã lại cạn. Ziggy đang ở ngoài, nói

chuyện điện thoại. Miriam Munch không thể kìm được cứ lén nhìn anh ta
qua cửa sổ trong lúc anh ta đứng đó, miệng mỉm cười, tay vung vẩy trên vỉa
hè; chỉ nhìn anh ta thôi có cũng đã thấy ấm áp hẳn. Cô đến quầy bar và vừa
gọi thêm hai cốc bia thì Ziggy bước qua cửa quay trở lại.

“Một cốc nữa ở đây?" Anh ta nháy mắt. “Em không muốn trốn đến một

quán khác sao?”

“Không, anh muốn không?”
“Không, với anh chúng như nhau cả,” anh chàng điển trai nói, khẽ nhún

vai.

“Hay có lẽ anh phải về nhà?” Miriam hỏi, mang bia trở lại bàn.
Ziggy mỉm cười. “Chắc chắn là không. Còn em?”
“Không,” Miriam kiên quyết nói, chạm cốc vào cốc của anh ta.
Đây là một quán bar yên tĩnh, có nhạc nhẹ, ánh sáng tù mù, có những

khu bàn riêng cho họ nơi ẩn trốn. Miriam trượt tay qua bàn và cảm nhận
những ngón tay ấm áp của anh ta đan vào tay cô.

“Cuộc gọi quan trọng à?”
“À, Jacob đấy mà?”
“Jacob nào?”
“Em gặp cậu ấy rồi đấy,” Ziggy nhắc cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.