CÚ SĂN ĐÊM - Trang 197

CHƯƠNG

39

H

elene Eriksen tắt động cơ, ra khỏi xe và châm một điếu chuốc. Cô kéo

khóa áo khoác lên đến cổ. Gặp gỡ tại một con đường bỏ hoang, dưới sự che
phủ của bóng tối, giữa đêm hôm khuya khoắt này? Cô không nên làm thế
này. Cô rít một hơi thuốc dài, nhìn đầu thuốc đỏ rực chiếu sáng các ngón
tay và nhận ra mình đang run. Do lạnh, chắc Vậy tháng Mười đã đến, mang
theo bóng tối thường đi cùng tháng Mười một hay tháng Mười hai nhưng
đó không phải lý do duy nhất. Cô kéo tay áo xuống và tiếp tục nhìn xuống
con đường vắng để tìm kiếm ánh đèn xe mà cô biết rõ sẽ sớm xuất hiện.

“Cho dì xem nào.”
Lè lưỡi ra.
“Ngoan lắm. Người tiếp theo.”
Đã hơn ba mươi năm, nhưng cô vẫn chưa thoát khỏi quyền năng của nó.

Có vẫn không ngừng tỉnh giấc lúc nửa đêm, ga giường ướt đẫm mồ hôi do
cơn ác mộng đã buộc cô lại phải ngủ trên sofa, sợ hãi nơi anh trai cô đã tới,
sợ hãi những hệ quả của nó. Nỗi khiếp sợ bị những ngưòi phụ nữ đó trừng
phạt, nếu cô nói gì sai trái. Nghĩ gì sai trái. Hồi đó cô bảy tuổi, giờ cô đã
hơn bốn mươi, vậy mà nó vẫn chưa tùng từ bỏ cô.

“Không phải lỗi của em.”
Đó là những lời đầu tiên anh ta nói với cô, vị bác sĩ tâm lý. Hồi đó cô

mười một tuổi, có lẽ mười hai, không rõ nữa, cô chỉ nhớ rằng phòng anh ta
có mùi lạ, và cô phải gắng lắm mới có thể nói được.

“Không phải lỗi của em, Helene. Tôi muốn em bắt đầu bằng điều đó.

Đây là điều em cần phải nói với bản thân: đây không phải lỗi của mình. Em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.