CÚ SĂN ĐÊM - Trang 278

thiền. Một bữa ăn ngon, âm nhạc, những hình ảnh trên khắp thế giới đang
lập lòe trên màn hình - nhưng giờ ông cũng không thể tìm được loại nhạc
muốn nghe. Munch ngồi xuống sofa uống trà trong khi cơn đau đầu từ từ
tan biến. Bên ngoài cửa sổ, trời vẫn tối đen. Thế giới vẫn ngủ say, nhưng
ông không thế chợp mắt. Bỗng nhiên, căn hộ toát lên về buồn thảm. Ông đã
cố hết sức, tạo dựng cho mình một tổ ấm tại Theresesgate. Một cây cọ
Yucca ở trong góc. Những bức ảnh của Miriam và Marion phía trên sofa.
Dàn CD này, che gần hết bức tường phía sau ti vi. Ông đang tự lừa phỉnh
mình, giả vờ với bản thân rằng đây là một tổ ấm, nhưng không phải thế.
Cho dù ông nhìn nó như thế nào thì cũng vậy cả thôi. Phòng chứa, nó chỉ là
như thế. Một nơi để ở.

Trong thời gian ông đợi...
Munch không kết thúc suy nghĩ mà lại vào nhà tắm uống thêm hai viên

giảm đau. Giả bộ không nhìn thấy chiếc nhẫn cưới ông đã tháo ra để ở đó.
Ông quay lại nhà bếp và mở tủ lạnh, vẫn không có khẩu vị. Quay lại dàn
CD nhưng cũng hoài công vô ích.

Ông đang quay trở về sofa thì chuông cửa reo. Ông dừng lại một lúc rồi

mới hiểu âm thanh đó là sao. Ông hiếm khi có khách nên âm thanh này
nghe rất xa lạ với ông. Vả lại còn giữa đêm? Hẳn là nhầm lẫn. Ai đó đã
bấm nhầm nút trên đường về nhà sau tối đi chơi, nhưng rồi chuông lại reo.
Và lại reo.

Giờ đã thấy bực mình, Munch đến chỗ bộ đàm.
“Xin chào?”
“Chào anh, Holger, Mia đây.”
"Cái gì?”
"Mia đây? Cho tôi vào được không?”
Nó ngay lập tức quay lại. Cảm giác ai đó đang đóng đinh vào thái dương

ông.

"Holger, anh có đó không?”
Ông phải gồng người để trả lời.
“Cô có biết mấy giờ rồi không? Chuyện gì vậy?”
Mia bên ngoài cửa nhà ông. Đó là lần đầu tiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.