CÚ SĂN ĐÊM - Trang 32

may. Anh ta duờng như cũng lạc lõng như cô, cái áo sơ mi trắng đóng
thùng trong chiếc quần được là phẳng phiu và đôi giày na ná đôi giày Ý đắt
tiền, bóng láng nhưng thật ra không phải, chỉ là đồ nhái rẻ tiền. Cô lắc đầu
với chính mình, xấu hổ vì nhận xét vừa rồi. Nhiều năm trước, cô cũng từng
nằm trong số những người ngồi trên bậu cửa sổ ngậm thuốc trên môi; bây
giờ, cô đã có thể phân biệt một đôi giày Scarosso thật với đồ nhái.

“Tôi là một bà mẹ," cô hòa nhã nói. “Tôi từng học báo, và có lẽ sẽ quay

lại với nó, nhưng ngay lúc này, tôi chỉ là một bà mẹ toàn thời gian.”

“Ồ, phải rồi,” chàng trai đeo kính tròn nói, có vẻ hơi thất vọng.
Miriam Munch là một cô gái đẹp, không thiếu những bữa tiệc thú vị hay

những lời mời mọc. Tuy nhiên, thường chỉ cần câu Tôi có một đứa con gái
sáu tuổi
là đã đủ khiến người ta cụp đuôi lên đi. Chưa nói gì đến chuyện cô
còn có bạn trai nữa.

“Vậy anh làm gì?” cô hỏi, vẫn hòa nhã, nhưng giờ anh ta có vẻ giống quả

bóng xì hơi và đã bắt đầu tìm kiếm đối tượng khác.

“Cậu ấy rất giỏi thiết kế poster, Jacob nhỉ?”
Và đột nhiên anh ta đã ở đây.
“Jacob, đây là Miriam; Miriam, đây là Jacob bạn anh. Anh thấy là hai

người đã gặp nhau rồi, tuyệt thật.”

Anh ta mỉm cười, nháy mắt với cô.
“Ồ, vậy ra cô ấy là người mà anh…” chàng trai đeo kính tròn nói; anh

chàng có vẻ hơi xấu hổ và rất muốn bỏ đi.

“Có lẽ tôi cần thêm ly nữa,” Jacob lẩm bẩm, chỉ vào ly rượu rồi biến

mất.

“Cô ấy là người đó? Kiểu như…?” Miriam mỉm cười.
“Ôi, em biết mà,” anh ta nói, cuời khẽ. “Mà này, em mặc đẹp đấy. Thật

dễ chịu khi thấy ở đây cũng có người có phong cách.”

“Cảm ơn anh,” Miriam hơi nhún gối đáp.
“Vậy thì?” anh ta nói.
“Sao cơ?” cô hỏi.
“Em không thấy ở đây hơi đông à?”
“Quá đông ấy chứ.” Cô cười khúc khích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.