CÚ SĂN ĐÊM - Trang 334

ngủ ngoài phòng khách trên sofa hoặc trên sàn nhà; khi đó cô sẽ ở trong
phòng, hoặc có lẽ ra ngoài lang thang. Nhưng nếu không có ai, cô sẽ dọn
đẹp, làm ngôi nhà trở nên đẹp đẽ khi ông dậy. Điều quan trọng để thành
một quý ông. Họ nói về chuyện đó rất nhiều, ở phía bên kia bức tường. Mở
cửa cho phụ nữ. Lịch sự. Đúng giờ. Đại loại vậy.

Lần này không được đúng giờ cho lắm.
Bảy giờ, cô bỏ cuộc. Căn bản trời quá lạnh. Tai cô ửng đỏ và cô gần như

không co ngón tay được. Cô cũng bắt đầu thấy bực mình. Sao anh viết rằng
muốn bí mật gặp cô xong rồi lại không tới? Cô biết anh đang ở trại. Cô đã
thấy anh ở đó.

Càng nghĩ, cô càng tức giận.
Cô đứng đậy khỏi cái gốc cây nơi cô đang ngồi và kiên quyết băng qua

cánh rừng. Trời giờ tối đen như mực, và mọi thứ dần trở nên khá đáng sợ,
nhưng cô có thể nhìn thấy ánh đèn sân phía trước và cảm thấy an toàn hon.

Cô sẽ đối mặt với anh ta.
Isabella Jung mới mười lăm tuổi, nhưng cô rất gan dạ; cô mạnh mẽ hơn

hầu hết bọn con trai cô đã gặp. Không, lối cư xử của anh ta không thể chấp
nhận được. Cô không cho phép bản thân bị đối xử như vậy.

Isabella vừa tới chỗ đèn sáng trong sân thì nhìn thấy Paulus chạy tới từ

nhà chính.

Thời gian chuẩn quá.
Chàng trai tóc xoăn đen đang vừa tròng cái áo khoác to sụ lên người vừa

tiến về phía cô.

“Anh đã ở đâu?" Isabella cật vấn, chặn anh ta lại.
“Cái gì?" Paulus bối rối.
“Sao anh không đến?”
“Hà?” Paulus lắc đầu. “Tôi không có thời gian cho chuyện này đâu,” anh

ta nói, cố gắng vượt qua cô, nhưng cô đã ngăn lại.

“Cô định làm gì đấy, Isabella?”
"Cái này,” Isabella nói, lấy tờ tin nhắn từ trong túi áo.
Bạn gặp tôi được chứ? Bí mật.
Chỉ bạn và tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.