CÚ SĂN ĐÊM - Trang 371

Giúp tôi với.
Có lẽ nó sẽ giúp cô tỉnh dậy?
Làm ơn.
Ai đó.
Giúp tôi với.
Miriam Munch nheo mắt cố ngăn cơn đói. Và cảm giác buồn nôn. Cô đã

nôn trong góc sau khi chạy trên bánh xe lớn. Lòng bàn tay và đầu gối cô
đau nhức nhối, nhưng cô đã quyết định không khóc nữa. Cô đã cố gắng
nhai những viên bột màu nâu rơi từ trong tường ra và nó chắc hẳn là thức
ăn. Cô đã nuốt chửng mấy viên, nhưng lại ói ngược trở lại. Cô từ chối làm
điều này. Giá như nó không lạnh đến thế.

Miriam cẩn thận chuyển mình sang tư thế ngồi. Cô thử đứng dậy, chậm

chạp chống chân lên, ban đầu cúi lom khom, rồi cô vỗ lên vai vài lần và bắt
đầu gặp đôi chân tê cứng, đau nhức để máu lưu thông trở lại.

Ôi, lạy Chúa, cô đói quá.
Miriam có thể nhìn thấy hơi thở mờ đặc thoát ra khỏi miệng khi cố gắng

thổi một chút hơi ấm vào mấy ngón tay lạnh cóng.

Lạy Chúa.
Cô phải thức dậy sớm thôi.
Giúp tôi với.
Mẹ. Marion. Bố.
Ai đó.
Làm ơn.
Miriam nhảy dựng lên khi cánh cửa mở ra và sinh vật lông vũ xuất hiện

tại lối vào.

“Jacob,” cô nài nỉ, sợ hãi thu mình vào góc phòng.
“Cô không được ngoan cho lắm,” người thanh niên phủ lông vũ nói, chĩa

súng vào cô.

“Jacob, tôi…” Miriam lại thử, nhưng nói không nên lời. Tất cả những gì

thoát ra từ giữa cặp môi của cô là những tiếng lẩm bẩm bị nuốt chửng bởi
căn phòng lạnh lẽo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.