CÚ SĂN ĐÊM - Trang 40

CHƯƠNG

8

M

ia Krüger quỳ trên sàn, một dãy lọ thuốc trước mặt, tìm kiếm lý do để

không mở nắp.

Cô đã đi đi lại lại quanh căn hộ vắng suốt cả đêm, dành hàng tiếng đồng

hồ bước tới bước lui, hai cánh tay ôm lấy cơ thể lạnh ngắt của mình, trước
khi mê man trên cái nệm trước cửa sổ.

Ở đó, cô đã mơ một giấc mơ hạnh phúc. Về Sigrid. Một giấc mơ quen

thuộc. Người chị gái song sinh mặc váy trắng, chạy xuyên qua cánh đồng
lúa mạch vàng, mỉm cười, vẫy tay.

Đến đây, Mia, đến đây.
Và nó mới dễ chịu làm sao. Nó làm cô thấy thanh thản biết bao. Ấm áp

nhường nào. Khiến cô cảm thấy xét cho cùng, cuộc sống này cũng đáng để
sống. Nhưng rồi cô tỉnh dậy. Giữa tiếng ồn của thành phố. Tiếng ồn của
thực tại. Giữa bóng tối choáng ngợp, và giờ cô không thể nhớ tại sao mình
lại đồng ý cố gắng sống. Bởi vì cô đã quyết định rồi, chẳng phải vậy sao?
Trong ngôi nhà bên bờ biển. Trên hòn đảo cô đơn, Hitra. Quyết định từ bỏ
thế giới này. Cô đã quyết định từ rất lâu rồi cô sẽ lại phải trải qua tất cả một
lần nữa thật sao?

Đến đây, Mia, đến đây.
Vâng.
Ít nhất cứ thử xem đã ?
Không.
Đến đây, Mia, đến đây.
Mia lạnh đến nỗi run cả người. Cô cuốn chặt tấm chăn quanh người và

với cánh tay gầy gò, trắng bệch về phía một trong những lọ thuốc. Cố gắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.