CÚ SĂN ĐÊM - Trang 42

Bà không phải bà ngoại ruột của cô, nhưng cô yêu bà như thể ruột thịt.

Sigrid và Mia. Mia và Sigrid. Cặp song sinh xinh đẹp được nhận nuôi bởi
một cặp vợ chồng trung niên, Eva và Kyrre Krüger, khi mẹ ruột chúng, còn
quá trẻ, không muốn và cũng không thể chăm sóc chúng.

Mẹ. Bố. Bà ngoại. Sigrid.
Bốn ngôi mộ trong cùng một nghĩa trang; tất cả mọi người, chỉ thiếu mỗi

cô. Mia xọc tay vào đống quần áo bẩn, lấy ra một cái chai và, người vẫn
run rẩy trong bộ đồ lót, cầm nó trở lại cái nệm trên sàn trước dãy lọ thuốc.

Gặp bác sĩ?
Thôi đi.
Cô đã thử rồi, đúng không?
Mattias Wang. Với bộ ria lưa thưa và là một trong những người trong

ngành thông minh nhất Oslo, nhân hậu và tốt bụng, thông minh và chuyên
tâm, có học thức và được đào tạo chu đáo, nhưng ông ta chẳng biết gì về
cô.

“Cô biết tôi nghĩ gì không, Mia?"
Mia vặn mở nút chai. “Không?” Và đưa chai lên miệng.
“Tôi nghĩ công việc đang làm cô phát bệnh.”
Cô cảm thấy sự ấm áp lan xuống cuống họng.
“Ý ông là sao?”
Cảm giác ấm áp đó đưa cô tới giấc mơ. Tới Sigrid.
“Cô không giống những sĩ quan cảnh sát khác.”
Mia uống một ngụm và cảm thấy hơi ấm lan tỏa toàn thân.
“Khác thế nào?"
Cô không còn cảm thấy lạnh nữa.
“Cô quan tâm quá nhiều. Tôi nghĩ việc đó có thể giết chết cô.”
Mia quấn chặt tấm chăn quanh người. Nó làm cô thấy thoải mái và dễ

chịu.

“Tại sao, Mattias?”
Năm cái lọ thuốc trắng.
“Tất cả những cái xấu xa. Tất cả những thứ cô phải nhìn. Tất cả những

điều cô phải cảm nhận. Với người khác, nó chỉ là một công việc. Nhưng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.